Trở về quán trọ, ông chủ nhìn thấy bọn họ thì vui mừng vô cùng. Vừa nãy có không ít người đi ra đi vào lan truyền việc con trai thứ của Quách gia quay về báo thù, đánh cho Quách phủ không còn một mảnh giáp.
Ông chạy ra kéo tay Thanh Thành vào bàn trà, mời cả ba người ngồi, gọi tiểu nhị mang đồ ăn lên. Ông xúc động nói với Thanh Thành:
- Cảm ơn cậu! Cuối cùng thì con gái tôi cũng có thể nhắm mắt rồi. Đại ơn đại đức của cậu không biết lấy gì báo đáp. Bàn ăn hôm nay tôi mời, sau này cậu đến đây ăn hay ngủ đều được miễn phí.
Ông vừa mừng vừa lau nước mắt, chạy vào hối tiểu nhị dọn thức ăn ra.
Từ lúc tỉnh lại Mỹ Duyên vẫn im lặng không nói gì. Mộc thần nhìn một lúc, nói với Thanh Thành:
- Ngươi tính tiếp theo sẽ làm gì?
Thanh Thành muốn nói gì đó nhưng lại ngừng. Mỹ Duyên ôm lấy cánh tay anh sướt mướt nói:
- Thiếu gia! Mỹ Duyên đã không còn nơi để đi. Xin thiếu gia đừng bỏ lại tôi!
Thanh Thành bối rối ngập ngừng nhìn Ngọc Linh:
- Tiểu thư! Có thể nói chuyện một chút được không?
- Được!Vậy chúng ta lên lầu.
Ngọc Linh đứng lên hướng về phía cầu thang, Thanh Thành dặn Mỹ Duyên ngồi đây đợi một chút, anh sẽ trở lại sau.
Đợi Thanh Thành đóng cửa lại, Mộc thần cười nhạt:
- Nói đi!
Thanh Thành lập tức quỳ xuống, vẻ mặt trầm trọng:
- Chủ nhân đã từng dặn, khi làm nhiệm vụ không được để chuyện riêng chen vào. Thanh Thành không bảo vệ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952920/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.