Sự kiện “hái hoa tặc” gây xôn xao cuối cùng cũng dần dần lắng xuống.
Trong khoảng thời gian này, Tống Minh Lỗi không ngừng sai Trương ĐứcMậu truyền tin về, bảo tôi tuyệt đối không được nhúng tay vào vụ việchái hoa tặc lần này, sợ tôi bị liên luỵ. Thực ra huynh ấy lo lắng hơithừa, bởi vì từ sau sự kiện ở nhà tắm Nguyên Phi Bạch tránh tôi cứ nhưphòng ôn dịch vậy. Tôi bị giữ trong căn phòng nhỏ ở Tây Phong Uyển. Anhta không cho phép bất cứ kẻ nào gặp mặt tôi. Ngay cả Bích Oánh, tên thất thường này cũng không cho tôi gặp.
Tôi bảo Trương Đức Mậu điều tra về gã mặc áo trắng kia. Ông ta thưalại rằng, lực lượng mật thám của Đại Lý và U Minh giáo trong Tử Tê sơntrang ngang ngửa nhau, muốn điều tra rõ phải mất chút thời gian, bảotôi không cần lo lắng, Vu Phi Yến đã thắng trận về triều mà Tống MinhLỗi cũng đang gấp rút trở về.
Thanh minh lất phất mưa phùn
Khách đi đường thấm nỗi buồn xót xa(1)
Nguyên Phi Bạch muốn đi tế mộ mẫu thân đúng lúc Tố Huy ăn nhầm đồhỏng nên bị đau bụng, nằm trên giường rên hừ hừ, Tạ tam nương phải ở lại uyển chăm sóc cậu ta. Thành ra, cuối cùng tôi cũng được thả ra ngoài.
Dọc đường đi, tôi hưng phấn vén rèm quan sát cảnh vật bên ngoài, vừalúc quay lại thì thấy Nguyên Phi Bạch toàn thân vận đồ trắng, thần sắclạnh nhạt, cũng chẳng thèm để ý đến tôi.
Tôi thầm nghĩ, hôm nay là ngày dỗ của mẫu thân anh ta, lẽ ra NguyênHầu gia cũng phải đến mới phải. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-can-hoa-tay-nguyet-cam-tu/82041/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.