Lê Sơ nửa quỳ trên mặt đất, mở rượu ra, đổ vào trong ly.
Động tác nước chảy mây trôi, nửa điểm cũng không kéo dài.
Lê Sơ đưa ly rượu lên, “Phó tổng, chuyện ngài đã hứa với tôi, có thể thực hiện được không?”
Phó Tự Trì nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô gái một cái, ung dung nhận lấy, ngón tay thon dài ôm lấy ly rượu, rượu vang đỏ trong ly lay động.
“Chuyện gì?”
Biết rõ đối phương cố ý gây khó xử, Lê Sơ vẫn nhẫn nại đáp: “Chuyện Hạ Minh Châu khôi phục chức vị.”
Phó Tự Trì nhẹ nhàng lắc ly rượu, “Còn gì nữa?”
Lê Sơ không nói gì.
Không hề nhắc đến chuyện cha mình thiếu nợ.
Rõ ràng lời nói ở bên miệng, nhưng lòng tự tôn và kiêu ngạo của cô khiến cô không thể mở miệng.
Phó Tự Trì dựa vào sô pha, trạng thái lười biếng mà tản mạn, “Chuyện đã hứa với em tôi sẽ làm được, nếu không có chuyện gì khác, vậy Lê tiểu thư về đi.”
Cơ thể gầy gò của Lê Sơ run rẩy, cô ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông, tự tay nghiền nát sự ngạo mạn của mình, giọng nói vỡ vụn không chịu nổi, “Phó tổng, xin... xin ngài…”
Lời kia muốn nói ra cực kỳ gian nan.
Cô căn bản không có cách nào có thể thản nhiên nói ra.
Chén rượu bưng trong tay, âm thanh va chạm giữa thủy tinh và thủy tinh, trong phòng khách trống trải cực kỳ vang dội.
Chấn động đến nỗi trong lòng Lê Sơ nổi lên từng vòng từng vòng gợn sóng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483260/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.