Tất cả sự chú ý của cô đều đặt ở trên người cha, căn bản không có tâm tư bận tâm những thứ khác.
Trên thị trấn chỉ có một bệnh viện, trình độ chữa bệnh cũng không tính là cao, chỉ có thể giúp đỡ xử lý đơn giản một chút, mà bệnh viện lớn cách nơi này gần nhất thì ở một trăm km bên ngoài thành phố.
Lái xe đi qua ít nhất cũng phải mất một giờ.
Máu tươi trên đầu cha không ngừng chảy, nhất định phải làm phẫu thuật khâu lại, trong lòng Lê Sơ cực kỳ sợ cha không chịu nổi.
Xe chạy cực nhanh trên đi đường cao tốc, vốn là một giờ đi xe, hơn nửa giờ đã đi hết.
Cho đến khi người cha suy yếu tiến vào phòng phẫu thuật, Lê Sơ tê liệt ngã xuống ghế, vùi đầu nhỏ giọng nức nở.
Người đàn ông ngồi xuống bên cạnh cô, đưa khăn giấy cho cô.
Lê Sơ nhận lấy, nói tiếng cám ơn, sau đó cô lại không xác định hỏi: “Cha tôi nhất định sẽ không sao, đúng không?”
Trong lòng cô rất sợ hãi, chưa bao giờ sợ hãi như vậy.
Cô không hiểu tại sao chuyện này lại xảy ra ở nhà.
Suốt đời cha cô thành thật làm đúng bổn phận, mẹ cô ôn nhu tài giỏi, người một nhà bọn họ tuy rằng không giàu có nhưng vẫn sống an ổn, chưa bao giờ làm qua chuyện thương thiên hại lý, nhưng ông trời vì sao phải trừng phạt bọn họ như vậy.
Ánh mắt Phó Tự Trì dừng trên nền gạch trắng sứ, trầm giọng an ủi: “Không sao đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483242/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.