Cô nhìn cha mình nằm trên mặt đất giãy dụa đứng lên, hốc mắt phiếm hồng, cơ hồ muốn tuôn ra huyết sắc.
Tên côn đồ lùn ghé sát vào nhìn Lê Sơ, trong mắt không giấu được vẻ kinh diễm, “Con mẹ nó, cái trấn rách nát này còn có người đẹp tuyệt thế như vậy, thật sự là kiếm được.”
“Người đẹp, hoặc là em trực tiếp đi theo tôi, đại ca sẽ tận tình hầu hạ cô.” Tên côn đồ hạ lưu, ánh mắt đánh giá Lê Sơ, hận không thể xử lý cô ngay tại chỗ.
Lê Sơ tức giận dâng lên, gắt gao trừng mắt nhìn tên côn đồ.
Cô giơ tay muốn tát đối phương một cái, lại bị trói buộc không thể động đậy.
Tên côn đồ kia càng đến gần, muốn hôn một cái.
Còn chưa được như nguyện, hắn lập tức bị người ta một cước đạp trên mặt đất, xương sống thắt lưng gần như bị đạp gãy, đau đến mức liên tục kêu rên.
Người đàn ông từ ngoài cửa đi vào cởi áo khoác âu phục, tiện tay ném xuống đất, thờ ơ xắn tay áo lên lộ ra chiếc đồng hồ tinh xảo ở cổ tay, gân xanh ở cánh tay gầy gò nổi lên, cả người tản ra hơi thở lạnh thấu xương.
Lê Sơ ngước mắt nhìn anh, toàn thân ngưng trệ, đầu óc trống rỗng, giống như vạn vật trên thế gian tĩnh lặng, chỉ có anh là người duy nhất sống sót.
“Phó Tự Trì...” Môi Lê Sơ khẽ mở, vẻ mặt sững sờ, miệng lẩm bẩm nói.
Mấy tên côn đồ còn lại thấy thế cầm lấy vũ khí định đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483241/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.