“Cha mẹ, chúng ta xuống đi, đưa hai người lên xe trước, con sẽ đưa Tiểu Sơ về.”
Lê Sơ gật đầu tỏ vẻ đồng ý, lúc trước bởi vì cô thật sự đi không được mới nhờ cậy Từ Tử Khâm giúp cô đưa cha mẹ về khách sạn, hiện tại đã rảnh nhất định là muốn lấy cha mẹ làm đầu.
Tiểu bối bọn họ sao có thể đi sớm hơn trưởng bối.
Điều này không hợp lý.
Cha mẹ Hạ biết bọn họ hiếu thuận, cũng không có từ chối.
Nhìn bọn họ lên xe, Lê Sơ nghiêng đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
Hạ Minh Châu cũng phát hiện ra ánh mắt của cô, sờ sờ mái tóc mềm mại của Lê Sơ, cười yếu ớt một tiếng: “Sao vậy?”
Lê Sơ khẽ lắc đầu: “Không có gì, chỉ là cảm thấy có chút không chân thật.”
Gió tháng chín mang theo lạnh lẽo, Lê Sơ nhịn không được co rúm lại.
Hạ Minh Châu nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, dùng hơi ấm còn lại của cơ thể sưởi ấm cô.
—
Taxi dừng lại trước cửa tiểu khu vườn hoa Đức Dương.
Tiểu khu này xây dựng đã lâu, mắt thường có thể thấy được hai bên đường rách nát.
Lê Sơ và Từ Tử Khâm ở chỗ này.
Nơi này cách trường học không quá hai km, phòng ở tuy rằng cũ kỹ một chút, nhưng xung quanh náo nhiệt, giá cả cũng rẻ.
Cởi dây an toàn trước ngực, Lê Sơ đang muốn xuống xe, bên tai vang lên giọng nói dịu dàng của Hạ Minh Châu: “Về đến nhà thì nhắn tin cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483200/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.