Trả lời không chê vào đâu được, Mạnh Tử Quân và Mạnh Từ Lan hiển nhiên không tìm được sơ hở.
''Xem ra tổng giám đốc Mộ rất yêu thương và trân trọng bà Mộ.'' Mạnh Tử Quân cười cười.
Giọng Mộ Dịch Kỳ bình thản: ''Khỏi phải xem, việc trong nhà người ngoài không cần nhiều lời.''
Mạnh Tử Quân bỗng dưng bị nghẹn đến suýt nữa ho khan, may mà sự cân bằng khiến cô ta từ từ ổn định lại.
''Tổng giám đốc Mộ, Tử Quân vẫn luôn nghe nói tổng giám đốc Mộ tính tình khẳng khái phóng khoáng, không so đo mấy chuyện vụn vặt, không biết ý tổng giám đốc Mộ thế nào?''
Mộ Dịch Kỳ liếc Mạnh Tử Quân một cái: ''Những chuyện mà tôi so đo có 8 chuyện, bảy chuyện là vợ tôi, cái khác tôi không có thời gian để lãng phí, tôi không nỡ để vợ mình bực bội, dù là nói đùa tôi cũng nguyện cô ấy nghe cho vui.''
Lời nói bá đạo không để người ta phản bác khiến mặt của những người phụ nữ ở đó không khỏi kinh ngạc và bất ngờ.
Sắc mặt Mạnh Tử Quân hơi tái nhợt, kiểu tóc gọn gàng cũng không khỏi khó chịu.
''Hàm Hinh.'' Mộ Dịch Kỳ gọi cô.
Lúc này Hàm Hinh ngẩng đầu lên, mờ mịt nhìn anh: ''Sao thế?''
''Mua xong đồ rồi à?''
''Ách...''
Cập nhật sớm nhất tại.
''Ở đây ở đây, đây là đồ vợ anh cần.''
Nhân viên phục vụ thấy thế lập tức đi lại dâng hai tay lên.
''Bao nhiêu?'' Mộ Dịch Kỳ lấy ví tiền bằng da cá sấu cao quý, rút một tấm thẻ màu đen mạ viền vàng ra.
Nhân viên phục vụ nhìn thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765444/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.