Ánh mắt Mạnh Từ Lan và Mạnh Tử Quân đồng thời dừng lại trên người cô, ngay cả chuyện Hàm Hinh vừa nghe thấy, nói muốn chọn quần áo cho đứa bé, e là họ cũng quên rồi.
“Các người, đều đang nhìn tôi sao?”
Cuối cùng vẫn là Hàm Hinh không nhịn được, khẽ nói một tiếng, phá vỡ bầu không khí.
Cô có chút hối hận vì đến đây, vốn không nên gặp mặt, nhưng mà, không nghĩ tới vẫn gặp phải.
Ánh mắt Mạnh Từ Lan ít nhiều có chút kinh ngạc và mới mẻ, lần trước gặp mặt, vội vội vàng vàng đến không kịp trở tay, rất nhiều chuyện bị phá vỡ, nhưng mà có chút chuyện không phải như thật sự nhìn thấy.
“Bà Mộ, một mình bà đến đây sao?”
Mạnh Từ Lan tò mò hỏi.
Đọc truyện tại đây.
“Không, tôi tới cùng bạn, họ đang chọn quần áo, tôi tùy tiện đến xem một chút.”
Lòng bàn tay thấm ra chút mồ hôi, cô đang căng thẳng.
Lúc này, nhân viên phục vụ vừa đi chọn quần áo có tai thỏ cho Hàm Hinh đi tới.
Thấy Hàm Hinh đang thương lượng với mấy khách hàng khác, đại khái là đoán Hàm Hinh chưa quyết định được, bèn cười nói: “Thưa cô, cô yên tâm, bạn cô nhất định sẽ thích, quần áo chỗ chúng tôi chất lượng và độ thoải mái đều rất phù hợp với trẻ nhỏ, dùng chất bông nhập khẩu, cô không cần lo lắng.”
Trong lòng Hàm Hinh lập tức thở phào, may mắn có tầm nhìn, nói là tặng người khác.
Khóe mắt khẽ liếc nhìn hai người khác, quả nhiên, họ đều nhìn lẫn nhau, rõ ràng là đã hiểu rõ trong lòng.
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/1765443/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.