"A--"
Đang trong giấc ngủ, Hám Thanh Châu bị tiếng hét của Đường Bân đánh thức, hắn lập tức mở mắt ra, chạm vào cậu: "Sao vậy?"
Đường Bân co rúm ở dưới chân giường, quấn trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt, hai con ngươi rưng rưng, dường như sắp khóc.
Hám Thanh Châu hoảng sợ, ôm cậu vào lòng, nhẹ giọng an ủi: "Làm sao vậy? Em gặp ác mộng sao?"
Nhưng cả người Đường Bân run lên, hít hít mũi, giọng nói run run: "Đừng...đừng ăn cánh cụt nhỏ... cánh cụt nhỏ sẽ ngoan mà."
Hám Thanh Châu vỗ nhẹ lòng bàn tay Đường Bân, cho tới lúc nghe thấy lời cậu nói hắn mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ bình tâm lại.
Hám Thanh Châu thậm chí còn nghĩ thanh quản của Đường Bân thật tốt.
Đường Bân khiếp sợ nhìn Hám Thanh Châu im lặng, nhắm mắt lại như là sắp chết, "Anh hải cẩu, chỉ cần anh không ăn thịt em, anh muốn em làm gì cũng được..."
Lần này là...hải cẩu và chim cánh cụt sao?
"Anh sẽ không ăn thịt em." Mặc dù Hám Thanh Châu vẫn chưa hiểu rõ tình hình nhưng vẫn theo lời cậu đáp lại, nhéo nhéo yết hầu người kia: "Coi chừng cổ họng em bị đau đấy."
Đường Bân bị hắn ôm lấy, toàn thân đều phát run, dường như rất kháng cự, nhưng cũng không dám phản kháng.
"Đây là chuyện gì? Hải cẩu và chim cánh cụt? Có âm mưu gì không?" Hám Thanh Châu nói.
Thân thể Đường Bân cứng đờ đến mức không dám nói lời nào.
Thấy vậy, Hám Thanh Châu thả cậu về giường lần nữa, hắn chạm vào điện thoại bên cạnh, kiểm tra thông tin về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-so-thu-trong-nha/1072063/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.