Đường Bân bị kéo đi ngủ trưa trợn tròn mắt không ngủ được, cậu rất buồn, nghĩ đến hai đứa con lại càng buồn.
Cậu đảo mắt nhìn Hám Thanh Châu hơi thở ổn định, trong lòng đột nhiên tức giận.
Con là con của hai người, sao cậu không ngủ được mà hắn lại ngủ ngon lành như vậy?
Đường Bân càng nghĩ càng tức giận, túm cổ Hám Thanh Châu đánh thức đối phương: "Này, anh không được ngủ!"
Hám Thanh Châu mê man không muốn mở mắt, thở gấp hỏi: "Làm sao vậy?"
"Đừng ngủ," Đường Bân lớn tiếng nói: "Chúng ta đi nhà sách đi"
Hám Thanh Châu trong tiềm thức nghe theo lời cậu: "Em muốn mua sách gì?"
"Kinh Đạo đức."
"Được rồi."
"??? Hám Thanh Châu!"
Hám Thanh Châu mặc kệ Đường Bân ồn ào, miễn cưỡng mở mắt ra, nghiêng người hôn lên môi cậu: "Em vừa mới nói gì?"
Đường Bân tức giận: "Anh là đồ tra nam không quan tâm đến gia đình."
Hám Thanh Châu: "..."
Đường Bân: "Em nói chúng ta đi mua hai cuốn Kinh đạo đức để Hắc Đản và Thiết Trụ xem."
Hám Thanh Châu trầm mặc một chút, quấn cả chăn và Đường Bân vào trong tay, ôm vào trong lòng: "Chiều rồi đi, giờ ngủ đã."
"Loại chuyện này không thể trì hoãn được!" Đường Bân kéo chăn ra khỏi đầu, nhìn hắn.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, Hám Thanh Châu có thể nhìn rõ hàng mi cong vút cùng ánh mắt nghiêm túc của cậu, trong lòng chợt động.
Hám Thanh Châu cảm thấy mình bị sắc đẹp mê hoặc nên mới đưa ra quyết định sai lầm này, nhiệt độ buổi trưa rất cao, nắng như thiêu đốt, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-so-thu-trong-nha/1072062/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.