Mộ Ti Vũ đến năm mười tuổi đều ở trong Túy Nguyệt các, đây là lần đầu tiên nó được đi ra ngoài. Mười tuổi, sinh hoạt của nó đơn thuần không gì so sánh được, ngoại trừ gia gia cùng nhũ mẫu Lâm thị, nó chưa từng gặp qua bất kì người nào, cho nên nó vẫn còn bảo lưu lại tâm hồn hài tử tinh khiết, y như một trang giấy trắng, đối với bất luận chuyện gì cũng ngây thơ, thế nhưng điều này cũng tạo cho nó sự nhạy cảm hơn người thường.Mộ Ti Vũ trở lại Mộ gia trang đã là chuyện không thể thay đổi, chỉ là thái độ của Mộ Tịch Thịnh cũng làm cho người trong phủ bất ngờ. Theo lý thuyết, Mộ Tịch Thịnh hẳn phải không thích tiểu chủ tử, chính là hôm nay hắn lại tự mình ôm tiểu chủ tử về trang, thậm chí còn đặt ở trên giường của mình.
Mộ Ti Vũ không biết từ lúc nào đã ngủ mất, đại khái là khóc mệt rồi ngủ thôi, tiểu hài tử thân thể rất dễ mệt mỏi, chỉ biết là mình đang nằm trong lòng một người, hơi thở dễ chịu tràn ngập xoang mũi làm nó ngủ càng sâu hơn.
Mộ Tịch Thịnh không biết mình bị làm sao, cư nhiên đem đứa bé này một đường ôm trở về Mộ gia trang, thậm chí khi bắt gặp ánh mắt khác thường của Lãnh Phong còn tàn nhẫn trừng hắn một cái, một chút cũng không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của thủ hạ đã theo bên mình hơn 20 năm, càng miễn bàn đến bộ dạng há hốc mồm kinh ngạc của Phù Liễu trong phòng.
"Đi ra ngoài ―"
Phù Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/202428/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.