“Làm sao mà cô ấy lại quen biết Khải Minh được? Chẳng lẽ Khải Minh ở Bắc Giang? Hay Khải Minh này không phải là Khải Minh mình nghĩ?”
Dương Lan Xuyên thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng đã có tin tức của Khải Minh, làm cho Dương Lan Xuyên không yên lòng, vội vàng chạy lên hỏi… Nháy mắt, Khải Minh đã rời khỏi nhà họ Bùi được hai ngày.
Vùng sát biên của Bắc Giang, khu vực gần trung tâm An Lĩnh.
An Lĩnh, có sự truyền thừa mấy nghìn năm.
Các ngọn núi lồng vào nhau, rừng cây rậm rạp, bên trong An Lĩnh cũng có các loại sinh vật sinh trưởng, ẩn núp trong đó tìm kiếm con mồi.
“Cẩn thận lấp kín cái miệng hang vào, tuyệt đối đừng để con súc sinh này chuồn mất lần nữa, nó rất giảo hoạt!”
Một nhóm người đang ở bên ngoài cửa hang, bao vây linh hồ.
Chính là đoàn người Khải Minh.
Lúc này, bác Hùng đang chỉ huy.
Từ lúc có được tấm bản đồ An Lĩnh của Võ Khang, có thể nói là làm ít công to.
Ở trong rừng, hiệu quả này không khác gì có vật chỉ đường.
Vào khoảng rạng sáng hôm qua, nhóm người Khải Minh đã thuận lợi phát hiện ra tung tích của linh hồ.
Đáng tiếc, linh hồ này quá là giảo hoạt.
Để nó chuồn mất.
Cả ngày hôm qua, nhóm người Khải Minh đã giao phong chính diện với linh hồ không chỉ một lần.
Nhưng, đều đã coi thường bản lĩnh của linh hồ này.
Giằng co với đám Khải Minh một đêm vẫn chưa nghỉ.
Đã đánh mấy chục hiệp, tất cả đều bại trận! Bây giờ, lại còn phế đi phần lớn võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567795/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.