“Khải Minh, tôi đây!”
Đẩy cửa phòng ra, Bùi Hạnh ló đầu nhìn vào rồi bước vào.
“Bùi Hạnh, cô không về phòng nghỉ ngơi đi, còn tới đây làm gì?”
Khải Minh cười bất đắc dĩ.
Mình vừa trở về thì Bùi Hạnh đã chạy đến tìm mình.
Hỏi mình làm thế nào mà có sức mạnh lợi hại như vậy.
Khải Minh cũng không có ý định giấu cô, liền nói với cô vài câu.
Sau đó đuổi cô về phòng.
Không ngờ bây giờ cô lại tới rồi.
“Tôi về phòng càng nghĩ thì càng kích động, hừ, anh không có thành ý gì cả.
Ở trên tàu, chúng ta đã nói xong rồi mà, sau này chúng ta là bạn bè.
Anh sẽ tới tìm tôi, kết quả là anh không tới tìm tôi, còn lừa tôi.
Hóa ra anh giỏi như vậy!”
Bùi Hạnh ngồi xuống nói.
“Ha ha, được, coi như tôi sai rồi!”
Khải Minh cười khổ một tiếng.
Bùi Hạnh nhìn Khải Minh rồi cười ngọt ngào: “Thế anh nói đi, anh có còn coi tôi là bạn bè không?”
“Tất nhiên là có rồi!”
Khải Minh nói.
“Thế thì tốt.
Thế anh dạy cho tôi bản lĩnh phi dao của anh đi.
Tôi cũng muốn học!”
“Bây giờ là xã hội nào rồi, học mấy cái đánh đánh giết giết làm cái gì?”
“Không, tôi đã từng gặp người rất lợi hại, người có cơ thể ở giới hạn siêu việt, tôi cũng muốn như vậy!”
“Sau này có cơ hội, thế này đi.
Đợi ngày mai, tôi có thể dạy cô một chiêu nửa thức.
Nhưng mà học cái đó, cần có tỉnh lực dồi dào, cho nên cô hãy nhanh chóng quay về nghỉ ngơi đi!”
Khải Minh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567792/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.