Sáng sớm, trong phòng khách truyền đến tiếng cãi vã, Diệp Sơ Thần dụi dụi đôi mắt mệt mỏi, chân trần đi tới, nhìn thấy Tần Mộ Đông đang nói chuyện qua di động.
Anh nói: "Chuyện của con, con tự mình làm chủ."
"Không phải vì cô ấy, không liên quan gì đến cô ấy cả."
Cảm giác nhạy bén của một người lính khiến anh quay lại nhìn sang, giác quan thứ sáu của Diệp Sơ Thần nói với cô rằng đó có thể là chuyện gì đó liên quan đến công việc của anh, hơn nữa còn liên quan tới cả bản thân cô.
Anh nói vào điện thoại: “Không nói chuyện nữa, thế thôi ạ.”
Diệp Sơ Thần đi tới, ôm lấy eo anh, nhẹ nhàng nói: "Có phải đã làm chậm trễ công việc của anh không? Anh có thể quay về mà, em đã khỏe lại rồi."
Tần Mộ Đông sờ sờ trán cô: "Không có việc gì, em không trì hoãn công việc của anh, em muốn ăn món gì không?"
Cô ngẩng đầu cười ngọt ngào: “Đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời mới mọc, từ nay về sau, bản vương sẽ không vào triều sớm.”
Tần Mộ Đông xoa xoa tóc cô, cười lớn: “Cấp ba em học hành cũng tốt ha, cô bé học giỏi."
Lời nói chiều chuộng của anh khiến cô ngượng ngùng ôm lấy eo anh, thèm mùi hương trên cơ thể anh, lẩm bẩm: “Về nhanh đi, em biết các anh có rất nhiều quy tắc, lần này chắc chắn là đã phá bỏ quy tắc để làm việc, em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.”
Tần Mộ Đông cười nhẹ hôn lên má cô: "Đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-dong/3444105/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.