Lúc Tần Mộ Đông đến Charming Color, Diệp Sơ Thần đang đứng bên cạnh Lâm Đông Thăng, loạng choạng đi vòng quanh, bạn cùng phòng đứng bên cạnh đang trêu chọc hai người họ, Lâm Đông Thăng giơ tay nắm lấy cánh tay của Diệp Sơ Thần, kéo cô đến bậc thang bên cạnh.
Trên người Tần Mộ Đông đang mặc đồ rằn ri xuất hiện trong đêm, bạn cùng phòng đều nhìn về phía anh, Lâm Đông Thăng đẩy Diệp Sơ Thần tới, lạnh lùng nói: "Cô ấy say rồi."
Khuôn mặt của Tần Mộ Đông hiện lên trong ý thức nông cạn của Diệp Sơ Thần, cô vẫn nắm lấy quần áo của Lâm Đông Thăng: “Mình không say.”
"Ừ, cậu không say." Giọng nói của Lâm Đông Thăng rất ôn hòa, Tần Mộ Đông kéo cô vào lòng, bế cô lên, quay đầu nhìn Lâm Đông Thăng và bạn cùng phòng của cô, khách sáo nói: "Tôi đưa cô ấy về trước cho tỉnh rượu đã."
Diệp Sơ Thần cảm thấy mình say, nhưng đồng thời cũng tỉnh táo, cô tựa vào cổ anh, nhẹ nhàng nói: "Lâm Đông Thăng đến gặp em, cậu ấy không có chỗ ở, em phải sắp xếp một chỗ cho cậu ấy ở nữa nè."
*
Diệp Sơ Thần ngồi phía sau Lâm Đông Thăng, ậm ừ khó chịu, Lâm Đông Thăng nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, ngước nhìn đôi mắt trong gương chiếu hậu, sắc thái toát ra từ trong đôi mắt điềm tĩnh của người đàn ông khiến cậu ta hiểu rằng anh thật sự chú ý đến sự hiện diện của mình.
Nhưng Diệp Sơ Thần lại tựa vào vai cậu ta, không ngừng nói: "Anh Lâm Đông Thăng~"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-dong/3445032/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.