Sau, vì chuyện Cẩm Nhung có mang mà cậu quyết tử với ông bà một trận, buộc lòng ông bà phải cho cậu nạp cô ta làm thiếp. Cậu chiều chuộng chấp nhận làm cho cô ta một cái lễ, còn cho cô ta một bộ giá y đỏ rực. Ước nguyện của Cẩm Nhung thành hiện thực nhưng cô ta đâu có ngờ, ngay cái đêm tân hôn, cậu còn chưa vào thì bà đã vào với cái Lành – con hầu của bà cùng một chén thuốc.
“Bà chiều cậu cho mày vào cửa, chứ mày đừng mong mà giữ được cái nghiệt chủng kia.” Con Lành mang chén thuốc tới bên cạnh rồi sau lưng bà có thêm hai ba thằng hầu nữa. Ý tứ của bà rất rõ ràng, cô ta không uống thì bà cũng ép cô ta uống. Cẩm Nhung kháng cự, quỳ xuống khóc lóc cầu xin: “Con lạy mẹ, mẹ tha cho con con. Dẫu mẹ có ghét con gì thì nó cũng là máu mủ của cậu, là cháu nội của mẹ. Xin mẹ thương tình mà tha cho con.”
“Ai mà tin cho được cái loại gái lầu xanh như mày? Giờ mày có uống không thì bảo?” Bà răn đe, nhưng Cẩm Nhung nhất quyết không uống. Rồi bà dùng biện pháp mạnh, hai thằng hầu giữ hai bên cho bà đổ chén thuốc vào miệng cô ta. Bà để cái chén đã cạn sạch lên khay cho con Lành mang đi, nhìn cô ta ôm bụng, gào thét thảm thiết trong đau đớn cho tới khi ngã xuống co quắp dưới sàn rồi bà nói: “Đích trưởng tử, con Vân còn chưa có, sao mày dám có con?”
Cứ tưởng thế là xong chuyện, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943522/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.