Cái Chi nhìn mợ ngủ thiếp đi rồi mới ra ngoài. Nó thương mợ lắm! Thương vì cái tính mợ tốt, lại còn thương cho cuộc đời mợ sao mà bấp bênh. Thuở ban đầu chuyện tình của cậu và mợ đẹp như mơ, như trong câu truyện cổ làm bao nhiêu thiếu nữ ngưỡng mộ. Câu chuyện đó được bắt đầu êm đềm, dịu nhẹ như cơn gió mùa xuân, mang theo chút ấm áp làm muôn hoa chớm nở…
Huyện Đường Lâm, thôn Hoài có nhà ông phú hộ họ Lâm. Nhà ông có tiếng lắm, không phải bởi giàu có, mà ở cái đức hiếu sinh, ở cái tấm lòng với người trong thôn. Ngặt nỗi đường con cái lại không tốt, cô hai sinh ra đến năm sáu tuổi đã chết đuối. Nhà thì lớn, đất vườn nhiều nhưng cũng chỉ có một cậu con trai. Cậu ba gọi là Khánh.
Cậu Khánh tuy học không tài, nhưng lại chí thú làm ăn, vẻ ngoài cũng thư sinh nho nhã. Vận đào hoa của cậu tốt lắm, trong thôn có nhiều cô thầm đem lòng mến mộ, nhưng cậu đều không ưng. Cho đến cái năm mười tám tuổi mới lấy vợ. Người cậu lấy là cô hai Vân nhà ông bá hộ Trần ở thôn Vĩnh.
Sở dĩ cậu quen cô, là bởi trong thôn có một ông đồ, dạy học cho cả nam lẫn nữ. Nữ nhân tuy không thể thi làm quan, nhưng không ít nhà quyền quý vẫn muốn cho con gái mình đi học. Nhà ông Trần cũng nằm trong số đó. Nhưng không giống những tiểu thư chỉ giỏi thêu thùa may vá, phấn son lụa là, cô Vân học rất giỏi. Thầy cũng khen cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943520/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.