Ngoài trời đang đổ cơn mưa rả rích nhưng cũng không thể nào xóa đi cái không khí âm u não nề trong nhà ông phú hộ Lâm lúc này. Tiếng đàn cò văng vẳng bên tai, lúc thăng lúc trầm cũng tiếng ca oán thán của người ca kĩ càng làm cho mọi thứ nặng nề hơn. Mùi nhang khói nghi ngút hòa cùng tiếng ca đau thương, quả là đúng điệu của một đám tang. Nhưng tuyệt nhiên lại không có tiếng khóc nào vang lên cả.
Cũng phải, bởi đây chỉ là tang lễ của một người vợ lẽ của cậu ba Khánh nhà ông phú hộ Lâm. Gọi là tang lễ cho oai chứ cũng chẳng có gì ngoài một mâm cúng và một manh chiếu quấn quanh cỗ thi hài rồi đem đi chôn cất. Vợ lẽ ấy mà, suy cho cùng thì cũng chỉ hơn gia nhân trong nhà một chút, thác đi cũng không được cho một cái lễ tử tế. Huống hồ chi, người vợ thứ ba này của cậu Khánh còn có xuất thân là gái lầu xanh được cậu chuộc về. Chỉ là cậu còn chút thương tình mới gọi người tới đàn tụng, chứ chẳng ai đứng ra khóc cả.
Tiếng guốc tre va trên nền gạch tàu tạo thành âm thanh khe khẽ mà vang vọng. Tiếng đàn ca cũng dừng lại, không gian rốt cuộc cũng đã được yên tĩnh. Từ cái ngày mà cậu rước mợ hai rồi mợ ba về nhà, chẳng mấy khi ngôi nhà rộng rãi này được yên thân. Cái Chi đỡ mợ ba, à không, bây giờ nên gọi là mợ cả về giường, ân cần hỏi: “Mợ có mệt lắm không ạ? Để em đi rót cho mợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943523/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.