Lúc này, mợ hai mới dậy. Mợ ta đi từ trong buồng ra, vẻ mặt mệt mỏi hỏi gia nhân: “Đêm qua có chuyện gì mà ầm ĩ thế hả? Còn có mấy cái thứ quái quỷ gì đây?”
Có đứa muốn đem dâu tằm với cả xương rồng vào buồng cho mợ hai, nhưng lại bị mợ ta giữ lại. Con hầu ấy đáp: “Dạ mợ, đêm qua bà với mợ cả gặp ác mộng, tụi con đi kiếm ít cây lá về treo cho đỡ mợ ạ.”
“Thế thì phải đi xin bùa chứ treo làm gì ba cái thứ của nợ này! Cành lá lởm chởm, lỡ có sâu bọ gì thì sao hả? Rồi thêm dăm ba hôm nữa nó héo, nó khô rồi làm sao? Dẹp dẹp đi! Ai cho mà treo!” Mợ ta vội đuổi nó đi, nhưng gương mặt lại có vẻ lo lắng lắm. Ừ thì mợ hai tin mấy chuyện tâm linh dữ lắm! Nhưng mà mợ ta chỉ tin mấy lão thầy bùa, thầy pháp ở xứ đẩu xứ đâu thôi.
Mợ hai không cho treo, con hầu kia cũng đành gom lại mấy cành cây bị mợ ta vứt dưới sàn đem dẹp. Mợ ta thấy cái Lành với cái Chi, đứa nào cũng cầm mấy nhánh dâu thì bĩu môi chê bai. “Gớm! Dăm ba cái nhánh cây thì làm được trò trống gì? Mà chị cũng ăn ở làm sao nên mới bị nó hù ấy chứ!”
Mợ chau mày, định nói gì đó thì phía sau vang lên giọng của bà: “Cô đang móc mỉa cả tôi đấy à?”
Ban đầu bà vốn thấy mợ hai cũng không đến nỗi nào, hoặc là bởi với cái tư cách người ngoài thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943510/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.