Tang lễ của mợ tư diễn ra trong một buổi chiều mưa rả rích, gợi cho tất cả mọi người trong nhà nhớ lại cảnh tượng của một cái đám tang trong ngày mưa. Ngày mà cơn ác mộng trong nhà họ Lâm bắt đầu và vẫn đang gây ám ảnh cho đến tận bây giờ. Thậm chí, chỉ mới đêm qua thôi, cơn ác mộng đã trở nên đáng sợ hơn rồi.
Khói nhang bay nghi ngút khắp nhà, nó chẳng thể sưởi ấm mà còn hòa vào cái không khí não nề, u ám đang sẵn có để tăng thêm phần ám ảnh trong lòng người. Đám tang những chẳng nghe được tiếng khóc thương? Ừ thì cũng có mấy đứa gia nhân buồn buồn, thương thương, tại cái lúc mợ tư còn là con Lành, còn là một đứa hầu như bao đứa khác thì nó cũng gắn kết, cũng thân thích với vài đứa khác nên chúng nó cũng tiếc thương, mà cũng chẳng đứa nào khóc vì còn khóc làm sao cho nổi chứ. Từ lúc con quỷ bắt đầu lộng hành, chẳng có đêm nào được ngủ thẳng giấc nên ai nấy cũng mất sức lắm rồi, chưa kể ngay bây giờ còn phải lo trong lo ngoài, chạy đủ thứ chuyện, mà còn khóc lóc nữa thì cái thân thể con người chết mất. Không chỉ đám gia nhân mới tất bật mà cả cậu, cả mợ cả cũng phải đích thân lo toan đủ điều. Vì ngày mai là ngày hợp, phải tranh thủ để sớm chôn cất mợ tư cho đúng giờ tốt, cho tránh được những điều dân gian vốn kiêng kị. Đâm ra, cả cậu với mợ tuy cũng đã hết sức mệt mỏi vì cả đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943468/chuong-30.html