“Về tên thầy pháp…” Quan huyện đưa tay lấy ly trà của thầy lang để rót lại cho đầy, thầy lang cũng biết đường mà tiếp lời: “Rõ ràng hắn rất đáng ngờ thưa quan.” Quan gật gù, nói: “Cái bắt tay cố tình của lão đem tới cho chúng ta thêm thông tin, nhưng chưa đủ để kết luận.” Thầy lang cũng đồng tình: “Vốn lão định qua cái bắt tay đó để kiểm tra liệu trên tay của hắn có dấu vết do bị cào gây ra hay tay hắn có thương tật hay không. Nhưng không ngờ lại thấy được trên cánh tay phải của hắn có một vết phỏng không lớn nhưng khá mới. Thật khó hiểu.” Hóa ra lúc thầy lang xin được bắt tay với thầy Tư không phải vì ngưỡng mộ tài cán, mà là muốn dò xem trên cánh tay của thầy Tư có lưu lại dấu vết đáng giá nào. Và dấu vết mà thầy lang nhìn thấy là một vết phỏng ở ngay giữa cánh tay vẫn còn khá mới.
Quan huyện đưa tách trà lên mũi để thưởng hương, một cơn gió nhẹ vô tình thoảng qua phả vào mùi hương thanh dịu sẵn có của trà, quan cảm nhận được một sự tươi mới làm mát tâm trí bên trong, kế tiếp quan đưa tách trà lên môi để thưởng trọn vị.
“Vậy còn hiện tượng quỷ dị đó, quan nghĩ sao về nó?” Nghe thầy lang hỏi, quan nhẹ nhàng đặt ly trà đã cạn xuống bàn: “Ý lão là ngọn lửa cháy trên miệng giếng?” Thầy lang gật đầu: “Liệu thật sự có con quỷ nào đó đã tới sao?” Quan huyện nghe xong bật cười thành tiếng: “Hôm nay lão cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943469/chuong-29.html