Lâm Ngữ Âm khoác tay Tấn Tuyên bước vào!
Vu Tiệp trừng mắt nhìn Tấn Tuyên xuất hiện bất ngờ, bỗng thấy rất nặng nề, thìra anh chẳng rảnh rỗi phút nào!
“Tiểu Tiệp, sao em lại ở đây?” Tấn Tuyên vừa nhìn thấy cô đã tỏ ra sửng sốt,hất tay Lâm Ngữ Âm ra, lao đến trước mặt và nắm lấy tay cô.
“Ai cần anh lo!” Vu Tiệp giằng tay ra, đôi mắt không nén được mà liếc nhìn saulưng anh, Lâm Ngữ Âm đang đứng đó, sắc mặt cũng không tươi tỉnh gì cho lắm,cánh tay bị Tấn Tuyên hất ra chầm chậm buông xuống một cách ngượng ngùng.
“Em còn ở cạnh nó nữa hả… không sợ nó lại…” Tấn Tuyên vừa thấy Lâm Hữu Nam, lửagiận đã bốc lên ngùn ngụt, Lâm Hữu Nam còn nợ anh một trận đòn mà!
“Tôi đến để dạy học.” Vu Tiệp thấy mắt anh nảy lửa, nhưng cứ nghĩ đến chuyệnmuộn thế này rồi mà anh còn về nhà cùng Lâm Ngữ Âm thì trong lòng rất khó chịu,anh đến được thì tại sao cô lại không thể?
“Muốn gì nào? Vu Tiệp đã nhận lời đến giúp tôi học.” Lâm Hữu Nam vênh cằm lênvẻ khiêu khích, liếc nhìn Tấn Tuyên một cách khinh khỉnh, rồi nghiêng sang ômlấy vai Vu Tiệp, “Đi, chúng ta học thôi.” Rồi khoác vai cô đi vào phòng cậu.
“Tiểu Tiệp.” Tấn Tuyên tức tối kéo cô dừng lại, người cô mất trọng tâm, lảo đảokhông vững nên ngã ra phía sau, đổ ập vào lòng anh.
“Tuyên.” Lâm Ngữ Âm cuối cùng cũng lên tiếng với vẻ không vui.
“Về với anh.” Tấn Tuyên nắm chặt tay Vu Tiệp, giật mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156183/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.