Tấn Tuyên bị điều khiển ở công ty, về nhà lại chịu áplực, chỉ còn nước mỗi ngày chạy đến bên Vu Tiệp, đó là nơi duy nhất khiến anhthấy vui vẻ hơn. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười dịu dàng của cô, mọi phiền não đaukhổ đều tan biến, cô chính là dòng mật ngọt được giấu kín trong trái tim anh,làm mềm trái tim, xóa nhòa mọi cay đắng anh vấp phải.
Cũng trong khách sạn Newman, cũng trong căn phòng cũ.
“Cách lần trước em dạy anh thật tuyệt! Lúc còn đi học anh chưa được học cáchđó.” Tấn Tuyên vừa áp dụng cách mới để vẽ hình mà Vu Tiệp dạy, vừa đắc ý nhìncô. Anh vẫn rất thông minh mà, vừa học đã hiểu.
Tiểu Tiệp hai tay chống cằm, mỉm cười nhìn anh. Anh đẹp trai thật, mắt đẹp, mũiđẹp, môi cũng đẹp, Tiểu Tiệp tham lam ngắm nhìn anh, tim lại đau nhói vì sắpphải nói lời chia tay. Cô phải khắc ghi thật sâu, sợ rằng quá xa nhau thì sẽ cóngày gương mặt anh cũng nhòa nhạt.
Tấn Tuyên thắc mắc quay sang nhìn cô, sao hôm nay cô yên lặng thế nhỉ? Vừa quaylại đã thấy cô nhìn anh chăm chú vẻ si mê rõ rệt, lòng tự tôn của đàn ông lậptức trỗi dậy, cuối cùng anh đã khiến Vu Tiệp mê đắm quá rồi, ha ha ha, anh muốntrong mắt cô chỉ có anh như thế đấy!
“Em nhìn anh như thế thì anh làm việc thế nào?” Tấn Tuyên hôn chụt một cái lênmặt cô, tuy nói vẻ đùa giỡn nhưng trong lòng lại thấy rất ngọt ngào, như nởtừng khúc ruột.
“Vậy không cần làm nữa, ngồi với em.” Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156147/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.