Đô Đốc đại nhân trầm tư chốc lát: “Nếu công tử có thể thu phục người có võ nghệ cao cường làm môn hạ, nói lên rằng công tử là người đức cao, nhưng mà…”
“Đô Đốc đại nhân, xin thất lễ .”
Hạ Hầu Dĩnh đứng lên.
Ai cũng sẽ không đoán được, Lâm Phóng bị tất cả mọi người coi là hình nộm cùng làm nền, sau lưng lại cất dấu thế lực cường đại như vậy.
Hạ Hầu Dĩnh cùng Lâm Phóng, liên thủ tạo ra càn khôn xoay chuyển lớn nhất trong lần tranh đoạt vị trí minh chủ võ lâm lần này.
Cố công tử cho rằng tính toán của chính mình không lộ chút sơ hở nào, nhưng lại bị người ta lợi dụng. Đáng tiếc!
“Các vị đại nhân, Hạ Hầu Dĩnh ta lấy thân phận môn hạ của Lâm công tử đảm đương vị trí bình phán, không thể sớm báo, mong các vị thứ lỗi.” Hạ Hầu Dĩnh mặt không đổi sắc nói.
Mấy vị đại nhân dường như đều bị dọa không nhỏ, nhìn Cố công tử, lại nhìn Ôn Hựu, không lên tiếng.
Đúng lúc này người khiến người khác không có cảm nhận về sự tồn tại trong suốt quá trình bình phán – phương trượng của Kê Minh Tự , bỗng nhiên đứng dậy chấp tay hành lễ, hai mắt mở to lập tức khiến cho tinh quang bắn ra bốn phía: “A di đà Phật — người hiền tài cũng không tránh được thân tín. Hạ Hầu đại hiệp đảm nhận trách nhiệm người bình phán công bằng chính trực, mọi người ngồi đây rõ như ban ngày, không cần tạ lỗi.”
Ai u, thì ra Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-tung-chieu-giang-dong-han/2242829/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.