🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 4



Ngươi ngắm trăng mà khóc còn trăng nhìn lại ngươi ra sao hả? Bất luận có bao nhiêu thống khổ sầu đau trong đời thì trăng cứ vắt vẻo treo trên trời, lúc tròn thì tròn mà khi khuyết thì khuyết. Bởi vậy trăng mới ngàn năm không đổi…

§

Thanh Lạc ngã bệnh.

Lâm Tử Thông biết tin này từ miệng của A Đoan, vì khi này Thanh Lạc đã không còn sức mà rời giường.

Lý do A Đoan đến, thứ nhất là muốn báo tin này cho Lâm Tử Thông biết, thứ hai là vì: “Ca ca đệ nói phải thu dọn chén dĩa huynh ăn dở hôm qua.”

Lâm Tử Thông quan sát A Đoan lặng lẽ thu dọn chén dĩa, trông thấy hốc mắt thâm quầng của y thì không kềm lòng được hỏi: “Tối qua đệ ngủ không ngon giấc sao? Luôn túc trực chăm sóc ca ca đệ à?”

A Đoan lắc đầu. Quả thật y không chợp mắt được do cả đêm đều nghe tiếng ho khan của huynh trưởng ở gian ngoài. Mỗi lần y lên tiếng hỏi đều bị Thanh Lạc sạt cho một trận: “Cổ họng ta ngứa chút thôi chứ bệnh hoạn nỗi gì? Ngươi chỉ cần liệu thân, đừng gây họa là ta khỏe rồi!”

Bị mắng vậy A Đoan còn dám nói gì nữa?

A Đoan dọn đồ xong, tính đi thì Lâm Tử Thông đã vội níu y lại: “Hiếm thấy đệ đến chỗ ta, ngồi thêm lát nữa đi.”

A Đoan ngẩng đầu nhìn hắn, lại cụp mắt xuống: “Ca ca đang đợi đệ về chăm sóc.”

Lâm Tử Thông ô một tiếng rồi buông tay, lúc này mới nhớ hỏi thăm: “Hắn bệnh gì vậy? Nặng lắm sao?”

“Là phong hàn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-nguyet-chieu-hong-tran/39725/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Minh Nguyệt Chiếu Hồng Trần
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.