Lúc tôi tỉnh dậy, trời vừa hửng sáng.
Tôi nhận ra khuôn mặt mình đã lạnh ngắt một cách muộn màng.
Điện thoại reo lên vì cuộc gọi từ bác sĩ. Đó là bác sĩ tư mà tôi đã hẹn vào tối qua.
“Hôm nay có thể làm xét nghiệm chọc ối, khi nào thì cô Quý có thể đến đây?”
“Bây giờ.” Tôi trả lời.
Sau khi cúp điện thoại, tôi khoác áo khoác dạ ra ngoài.
Trong sân, những cây hoa mai cô độc và lạnh lẽo nằm thẳng trên cành cây.
Sáu, bảy giờ sáng, trên đường không có nhiều người đi lại, mọi thứ thông suốt.
Trong điện thoại, Trình Cẩn Niên đã gửi cho tôi địa chỉ và vị trí phòng khám phá thai.
Đương nhiên tôi sẽ thuận theo ý anh mà bỏ đứa bé.
Nhưng trước đó, tôi không muốn để bản thân có thêm một lý do nào để bị công kích.
Tôi nhớ lại chiếc áo khoác đen mà cô gái kia đang khoác trên vai, nắm chặt vô lăng.
Dù sao, người không chung thủy với hôn nhân chưa bao giờ là tôi.
Trong căn hộ.
Trình Cẩn Niên đang dựa vào ghế sofa mà hút thuốc.
Khói t.h.u.ố.c lượn lờ che khuất khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông khiến người ta không thể thấy rõ cảm xúc trong mắt anh.
Trước đây, anh không hay hút thuốc, đó là thói quen xấu mà anh nhiễm phải khi áp lực quá lớn lúc tiếp quản gánh nặng gia đình. Thứ này một khi đã dính vào thì không thể quên được.
Tin nhắn được gửi đi lúc tám giờ sáng, bên kia không có bất kỳ phản hồi nào giống như sự lạnh nhạt có chủ đích, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/minh-chau-can-nien/4861307/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.