Giang Thanh Ngôn cố ý dành ra thời gian, đích thân mang đồ đến.
Dụ Hữu ra mở cửa. Đôi mắt cậu trong veo sáng ngời, gương mặt trắng hồng, giống như một đóa hồng kiều diễm được tình yêu tưới tắm, toát ra sức sống mãnh liệt.
Cậu nhiệt tình chào hỏi: “Anh Thanh Ngôn, đã lâu không gặp!”
Giang Thanh Ngôn khách khí đáp lại: “Tiểu Dụ, đã lâu không gặp.”
Dụ Hữu vừa nhường đường, vừa tò mò hỏi: “Anh Thanh Ngôn cầm gì vậy?”
Giang Thanh Ngôn bước vào, trên tay xách hai hộp quà. Gói quà đơn giản, in chữ tiếng Anh phức tạp, không nhìn ra bên trong là gì.
“Hàng mẫu do đối tác gửi đến.”
Giang Thanh Ngôn tốt bụng để lại cho cậu em trai một chút thể diện cuối cùng, rồi lại hỏi: “Giang Tuân Chu đâu?”
Dụ Hữu ngoan ngoãn nói: “Anh ấy đang bàn công việc với trợ lý Vạn trong thư phòng. Anh Thanh Ngôn có muốn ở lại ăn trưa không? Hôm nay dì Lưu hầm canh bào ngư trứng chim bồ câu.”
“...Không cần, anh còn có hẹn khác.” Giang Thanh Ngôn khéo léo từ chối: “Bảo nó tự bồi bổ đi.”
Dụ Hữu lúc này mới hiểu ra đây là ‘canh bồi bổ’, cũng biết khoảng thời gian này mình đã quấn lấy anh hơi quá mức. Tai cậu nóng lên, có chút ngượng ngùng cười cười.
Thật ra hai ngày cuối cùng, thời gian tập trung của kỳ phát tình đã qua. Chỉ cần bạn đời Alpha ở trong cùng không gian để trấn an và bầu bạn.
Bản thân cậu cũng biết không nên tiếp tục, nhưng thực sự quyến luyến vòng tay của Giang Tuân Chu, không nỡ xa rời dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4805033/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.