Chu kỳ quay phim điện ảnh là một tháng rưỡi, lịch trình được sắp xếp cực kỳ dày đặc. Đạo diễn An, ngoài 40 tuổi, cả ngày mặt mày cau có, phong cách nói chuyện đặc biệt nghiêm khắc, phê bình người khác không hề nể nang. Nhưng ông sẽ không làm tiêu hao diễn viên, mà sẽ đợi sau khi quay xong một cảnh, gọi diễn viên lại, phân tích từng vấn đề.
Lúc mới tiếp xúc, Dụ Hữu còn hơi thấp thỏm, nhưng sau đó cậu nhanh chóng thích nghi với nhịp độ của đạo diễn An.
Nửa đêm 10 giờ, một cảnh quay bình thường kết thúc. Đạo diễn An giơ chiếc loa nhỏ gọi Dụ Hữu đến, chỉ vào màn hình giám sát để giảng giải về vấn đề vừa rồi. Vẻ mặt ông dịu dàng hơn hẳn so với thường ngày.
Một người vốn lạnh lùng bỗng nhiên tươi cười, trông đặc biệt đáng sợ.
Dụ Hữu vẻ mặt hoảng sợ, mang theo mười hai phần cẩn thận lắng nghe vấn đề, diễn lại một lần nữa và đạt được yêu cầu của đạo diễn An.
“Hôm nay diễn không tệ.”
Đạo diễn An với khuôn mặt ‘u ám’ vì ba ngày ba đêm không ngủ ngon, cười nhạt với Dụ Hữu: “Cậu kết thúc công việc sớm đi, về nghỉ ngơi, đừng ở lại trường quay nữa.”
Nhân vật mà Dụ Hữu đóng có hai giai đoạn: trưởng thành và trẻ con. Giai đoạn trẻ con do một diễn viên nhí đóng. Để có thể làm tốt hơn, Dụ Hữu thường ở lại trường quay quan sát cách diễn của cậu bé đó.
Nghe đạo diễn nói một cách quan tâm như vậy, Dụ Hữu tê cả da đầu, càng thêm lo lắng: “Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4941033/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.