Tối hôm đó trời mưa tầm tã, cơn mưa kéo dài cho tới tận nửa đêm. Mặc cho bên ngoài mưa lớn, trong nhà, thầy Lương vẫn đang tập trung chỉ dạy cho Vương những điều cần thiết để chuẩn bị cho đêm ngày mai. Cũng do bởi sau khi xác nhận Vương thực sự là con cháu của Cao Côn nên mọi thứ có vẻ đã dễ dàng hơn rất nhiều. Văn tự trong viên hồng ngọc cũng đã ghi rõ, mọi thứ ở Cự Môn là dành cho Vương. Điều quan trọng lúc này là liệu khi Vương lấy thứ đó lên, sẽ là phúc hay là họa.
Tư chất thông minh, lại thêm những năm sống bên Trung Quốc làm việc, Vương học rất nhanh, phát âm cũng rất chuẩn. Với thầy Lương thì điều này không có gì lạ, bởi ngay lần đầu gặp Vương, thầy đã biết, cậu thanh niên này có điều gì đó đặc biệt. Cũng chính vì điều này mà thầy Lương sợ rằng, vì có tư chất nên Vương mới chính là người được lựa chọn chứ không phải ông Vọng. Đáng lẽ ra, Cao Côn phải để lại tất cả cho cháu đích tôn của mình mới phải đạo. Đằng này, văn tự chỉ nhắc đến Vương. Liệu rằng điều này ẩn chứa hàm ý nguy hiểm nào đó.
Cho tới tận lúc này, càng đi đến gần tới cuối con đường, thầy Lương lại càng thấy Cao Côn thâm sâu, khó dò đến mức nào. Chưa cần nhắc đến việc Cao Côn đã chết, mà chỉ nhìn vào những sắp xếp, dự liệu như thần của ông ta cho hậu thế về sau cũng đủ lạnh gáy, hoảng sợ rồi. Chuyện này nằm ngoài sức tưởng tượng của thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/1039712/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.