Thế nhưng, tôi lại đắc ý nhìn nó, trên môi vẫn nở nụ cười đầy dâʍ đãng mang tính thách thức.
__________________________
Thằng Vinh là cái thằng lon ton lăn vào trong sớm nhất.
"Thích thế nhờ, tao cũng bảo mẹ tao là mua một căn giống mày mà mẹ tao không cho, cứ đòi mua nhà ở với tao bằng được."
"Bán Mẹc đi rồi mua mà ở."
Thằng Nguyên treo áo tôi lên giá rồi chỉ cho tôi sơ qua về căn hộ của nó, có đầy đủ phòng tắm, phòng ngủ, nhà bếp với phòng khách kèm ban công cực chill. Tôi nhìn mà ghen tị nổ đom đóm mắt, nghĩ cái trọ của mình còn chưa to bằng 1/3 cái căn hộ của nó mà buồn gì đâu.
Kẻ ăn không hết người lần không ra mà.
Vì tôi tắm rồi nên nhường cho lũ thú tắm trước, đầu tiên là thằng Nguyên sau đó đến thằng Toàn với Vinh. Thằng Nguyên kéo lề thề cái áo choàng tắm đến ngồi xổm cạnh chân tôi, lại còn kêu tôi phải lau khô tóc cho nó nữa.
Mà tính tôi đó giờ đã quen nuông chiều nó nên cái tay lau tóc cho nó cũng rất chuyên nghiệp.
"Mua hay thuê vậy?" - Tôi hỏi.
"Ban đầu bố mẹ anh tưởng anh học ở đây nên mua luôn, tính học xong 4 năm thì bán, mua lấy căn nào gần chỗ làm hơn."
"Vãi chưởng."
"Kinh tế mà. Em thử tính đi, một tháng em trọ một mình chi phí tính tầm 3 triệu thì 4 năm học đã mất gần 150 triệu rồi nhé."
"Thì sao."
"Thì giờ anh mua căn này tỉ rưỡi học xong 4 năm bét nhất cũng bán được tỉ tư, có khi giá cả leo thang còn bán được hơn vốn ban đầu, xem ai lãi hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897343/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.