Thằng Toàn bật cười nhưng vẫn nghiêm túc cầm lấy kí tên nguệch ngoạc lên đó.
[Ngô Quang Toàn]
_______________
Nay chỉ đến trường làm bài kiểm tra điều kiện với không có ca làm nên tôi được về trọ sớm, thế nên mới có dịp bắt gặp người trọ phòng bên cạnh.
Chưa tiếp xúc bao giờ nhưng tôi đoán anh này cũng là người làm công ăn lương, sống chết vì đồng tiền nên tầm khoảng tối muộn mới về, có hôm 3h sáng tôi vẫn còn nghe thấy bên cạnh lạch cạch mở khóa.
"Cậu."
Lúc tôi đi ngang qua thì bị anh này gọi lại.
"Dạ."
"Lần sau rủ bạn bè ra ngoài chơi, rất ồn ào, ảnh hưởng đến người khác."
"Dạ, em sẽ rút kinh nghiệm."
Má ơi rén quá, nãy tôi mới có dịp nhìn chính diện anh ta, người ổng cứ lù đà lù đù u ám thế nào ấy. Cả cái ánh mắt nhìn tôi cũng vô hồn như cá chết, chưa kể đến chất giọng khản đặc, nặng nề.
Thế nên ngay trong tối đó, tôi chăm chú ngụp lặn trong mấy group tìm trọ để kiếm tổ ấm an toàn mới.
Chuông điện thoại vang lên, tôi ấn nghe máy.
"Gì?"
"Giờ anh qua chỗ em nha."
"Cút."
5 phút sau.
"Gì?"
"Tao qua chỗ mày nha."
"Cút."
5 phút sau.
"Cộc cộc." - "Hữu."
Riêng thằng Toàn thẳng cánh cò bay đến luôn trọ tôi chứ chẳng thèm báo trước một tiếng.
Tôi mở cửa phòng, lặp lại thần chú đuổi chó.
"Cút."
Toàn papa là ai chứ? Là con Tinh Tinh xấc xược nhất trong số ba thần thú đần đó, không những không nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897342/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.