"Mày không phải người như vậy..."
"Không, tao phải là người như vậy."
______________
Một ngày thảnh thơi hiếm hoi khi không phải đến trường hay đến công ty, cứ nằm lì nguyên một ngày trong chăn ấm thế này thì tuyệt quá.
Mở mắt ra để đón chào ngày mới đầy năng lượng thôi!
"MÁ Á Á Á!!!"
Tôi ghét ầm lên khi nhận ra thằng nhãi Thanh đang rúc trong chăn của mình, bình tĩnh lại, tôi kéo cổ áo của nó mà vùng vằng.
"Tao đã nói bao nhiêu lần rồi là đến phải báo tao một tiếng!"
Thằng ranh này tóc vẫn còn cưng cứng vì keo vuốt, người còn mặc nguyên áo sơ mi trắng với cái quần dài đen, đến cái áo khoác trường luật còn chưa cởi.
"Tối qua em phải đến chỗ bạn chạy deadline, muộn quá nên ghé qua chỗ anh ngủ tạm. Gọi cho anh nhưng anh không nghe máy, lạnh quá nên em không đứng chờ mãi được."
Hay quá, cho mày ăn học để mày cãi tao chem chẻm chem chẻm thế này đây.
Thôi, cãi không lại sinh viên trường luật cũng chẳng nhục nhã gì cả.
Tôi đạp đạp nó lăn xuống giường, kêu nó bật bình nóng lạnh tắm lại đi chứ nhìn cái bộ dạng này là biết hôm qua chưa kịp tắm táp gì rồi. Nó cũng vâng dạ đi bật bình rồi quay lại rúc vào ổ chăn với tôi.
"Đợi em thi xong mấy môn rồi em lại qua chỗ anh nhiều nha."
"Thôi xin, để yên cho tao ngủ."
Tôi tặc lưỡi rồi lại nằm xuống ôm con cáo bông định ngủ tiếp. Tính toán chắc sắp phải đổi ổ khóa mới thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897330/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.