Cãi chày cãi cối cho được, tôi tự hỏi người yêu mới của tôi là thằng Toàn hoặc Vinh xem nó còn thở được câu đó hay không?
__________
3 giờ sáng, ở một căn phòng nọ, trong đêm khuya thanh vắng, có bóng người cô liêu.
"Cố lên tôi ơi."
Lạch cạch lạch cạch gõ phím.
Ấn nhẹ nút Enter.
"Error cái mả mẹ mày à!!!"
Miệt mài lên mạng tra xem mình gặp phải lỗi gì rồi lại miệt mài cào phím fix lại cho xong, lịch sử lặp lại, fix xong bug này lại lòi thêm bug khác.
Tôi có thể cảm nhận được cái bàn phím đang sắp sửa bốc khói đến nơi.
Nâng cái laptop lên, tôi muốn đập xuống để kết thúc cái vòng tuần hoàn đau khổ này thì may cái nghèo còn kịp giữ lí trí tôi lại.
3 giờ sáng gọi cho senior(người có kinh nghiệm trong công ty, đã đi làm 4 - 5 năm) để nhờ ảnh giúp cũng bình thường thôi nhỉ? Giờ này dân IT đi ngủ thì hơi sớm rồi đó.
Tôi đang tính gọi cho senior thì bị cuộc gọi khác cắt ngang.
BỐ TỔ THẰNG ĐIÊN NÀO DÁM GỌI TAO LÚC 3 GIỜ SÁNG THẾ?
Đó là số máy lạ, nhìn không giống mấy số lừa đảo cho lắm, cũng nghĩ bọn bán bảo hiểm bán đất cũng không gọi giờ này nên tôi đành bực bội nhấn nghe.
"Nhớ anh nên chưa ngủ được à?"
Nghe cái điệu này làm tôi muốn quay lại giây trước đá cái số này vào danh sách chặn.
"Có việc gì?"
"Cũng không có gì. Anh đang ở trước cửa phòng em thôi."
Ba giờ sáng đứng lù lù trước cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897331/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.