“Là ngươi bất kínhvới ta trước, nhận mà không báo đáp là có lỗi, có qua có lại mới toạilòng nhau, ta hiểu.” Liễu Lâm Ba vẻ mặt hờ hững nhấp một ngụm trà, namtử dùng tay còn lại ôm lấy tay đang chảy máu không ngừng kia, vẻ mặt dữtợn tới cực điểm, Tiểu Thúy biết rõ tính nết chủ tử nhà mình, tất cả bọn họ cũng không phải là đối thủ của nàng, nhiều hơn nữa cũng chẳng sao,tiểu nha hoàn vểnh chân, miệng nhai bánh đậu xanh thi thoảng còn phát ra tiếng chóp chép, đôi chủ tớ kiêu ngạo này này quả thực làm cho nhóm đại nam nhân tức bể phổi!
“Tiểu tiện nhân! Xem ta xé nát ngươi!” Nam tử xắn tay áo, trực đánh về phía Liễu Lâm Ba.
“Còn thất thần ở đó làm gì, lên hết cho ta!”
Nam tử thiếu kiên nhẫn thét to tuỳ tùng phía dưới, một nhóm lớn nam nhân vô cùng không phong độ hướng Liễu Lâm Ba bên này chạy lại, một bộ dạng takhông thu thập chết ngươi ta liền không bỏ qua.
Cùng lúc đó,chiếc đũa Liễu Lâm Ba đang gắp thức ăn trong nháy mắt bay ra ngoài, chỉnghe một tiếng hét thảm, công tử bột kia trong nháy mắt ngã xuống đất,hai tay che hạ thân, thống khổ rên hừ hừ.
Tùy tùng nam tử kiamang đến tức thì thất kinh, không còn tâm trí tìm nàng gây phiền toái,đương nhiên, cũng không dám tìm nàng gây phiền toái, vội vàng ngồi sụpxuống kiểm tra thương thế thiếu gia nhà hắn.
Dân chúng đang dùngbữa trong đại sảnh đều buông đũa vỗ tay hả hê, thế nhưng, đồng thời cũng vì cô nương xinh đẹp này lo lắng, hắn hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/26173/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.