*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Quýt
Nhà An Như Sơn ở đại viện trong một quân khu*, an toàn là điều hiển nhiên, nhân viên bảo vệ túc trực ở cửa đều là lính tuần tra của quân đội
(*)Nguyên gốc 大院: đại viện, khu có nhiều hộ gia đình, trụ sở lớn, cơ quan lớn
"Có một vị thủ trưởng đáng kính sống ở đây." An Như Sơn vừa xách va-li hành lý vừa dẫn Phong Tĩnh đi đăng kí, "Cả nhà trên dưới ba đời đều mang hàm trung úy trong quân đội. Cả năm người con trai đều ra chiến trường, nhưng không ai sống sót trở về. Hiện tại chỉ có hai vợ chồng già sống nương tựa lẫn nha. Không chừng lúc nào đó em có thể gặp được họ, ông ấy cùng vợ ngày nào cũng xuống lầu tản bộ."
Phong Tĩnh nổi lòng tôn kính, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn nhiều, mãi đến khi gặp một lão đầu trọc với vòng cổ quả óc chó khắc hình chú chim*, mang kính râm, đeo AirPods trên tai, phất tay chào hỏi với họ trong khi ngâm nga bài hát cũ của Second-hand Rose**.
(*)Nguyên gốc 盘核桃鸟
(**)Nguyên gốc 二手玫瑰: một nhóm nhạc Rock ở Trung Quốc, thành lập vào tháng 8 năm 2000
Mặt nạ nghiêm túc của cậu liền bị rạn nứt.
"Ông nội Lưu, ông đi dạo ạ!" An Như Sơn hỏi thăm một chút, kéo Phong Tĩnh đến trước ngực để chào hỏi, "Đây là bạn học của cháu! Học tập cực tốt, tới nhà cùng cháu học phụ đạo, có thời gian cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nha/1156604/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.