Thành tích học tập của An Như Sơn tăng nhanh như gió. Hắn vốn định trở thành học sinh năng khiếu thể dục, nhưng bây giờ lòng tự tin tăng cao, cảm thấy bản thân có thể bắt đầu lại được, nên mỗi ngày đều cùng Phong Tĩnh làm bài thi. Lúc bắt đầu kết quả chỉ bằng một nửa lúc bấy giờ, tốc độ tiến bộ này làm Phong Tĩnh kinh ngạc.
Thỉnh thoảng lúc ngẩn người thả lỏng trong lòng cậu cũng sẽ lên kế hoạch cho tương lai của hai người. Nếu như, nếu như An Như Sơn thật sự vào cùng một trường đại học với mình, bốn năm, sau đó An Như Sơn lại học sau đại học, lại lời thêm ba năm, tổng cộng là bảy năm, có thể tranh thủ thời gian bảy năm đó. Bảy năm sau bọn họ đã hoàn toàn trưởng thành, lúc đó cho dù An Như Sơn muốn rút lui để tránh khỏi tổn thương, hắn cũng sẽ có thời gian bảy năm để nhớ lại, ít nhất đây sẽ là một khoảng thời gian tốt đẹp, so với thời kì cậu bị xâm hại lúc bé sẽ dài hơn một chút.
Vị ngọt tại thời điểm đó sẽ lấn át vị đắng lúc bấy giờ.
Đương nhiên, vì thành tích tiến bộ này, Phong Tĩnh cũng phải trá giá không ít, tỷ như phải mặc đủ thứ loại quần áo kỳ quái để cùng An Như Sơn làm bài tập, tỷ như hôn nhau trước khi ngủ kéo dài đến 15 phút. Sau khi hôn xong còn dùng tay để giúp An Như Sơn giải quyết, lại tỷ như vừa mặc đồ nữ vừa nắm tay hắn đi dạo phố như bây giờ.
Đây là vì thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nha/1156605/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.