Liễu Vĩnh lẳng lặng đứng ở dưới một tàng cây, mượn bóng đêm để náu mình, hít sâu vài cái, mới ổn định được sự hưng phấn. Một bên mặt bỏng rát, không cần soi gương, hắn cũng biết hằn rõ hình năm ngón tay, hắn nhếch miệnglẩm bẩm: “Tiểu yêu tinh không xương, đến lúc tát người lại mạnh taythế!”
Liễu Vĩnh tuy bị tát một cái, nhưng đáy lòng lại có phầnvui vẻ. Nói thế nào, Lâm Mị cũng là một cô nương biết tự trọng, tình thế hiểm nghèo, xương cốt tuy mềm, nhưng vẫn giữ được cốt khí. Hắn nghĩ đến đó, bụng dưới lại nóng lên, vừa kiềm chế được chút, lại nghĩ đến lúcthân mật với Lâm Mị, từ khi sinh ra, đó là lần đầu tiên hắn có cảm xúcyêu thương với một cô gái. Hắn vươn tay, nhẹ nhàng phủ lên một chồi non, dường như gương mặt Lâm Mị hiện ra trước mắt, dịu dàng vô hạn. Đáy lòng như mặt hồ đang gợn sóng, có địa phương mà hắn khó khăn lắm mới khốngchế được, giờ rục rịch ngẩng đầu thêm lần nữa.
“Hừm, thời giangần đây, ngươi càng lúc càng thiếu tự chủ, như vậy rất không được.” Liễu Vĩnh cúi đầu, dùng ngón tay phủi phủi “tiểu đệ đệ” không nghe lời, lạithuận tay bứt một chiếc lá, cuốn tròn, dùng nó ngoáy ngoáy lỗ tai, quảnhiên, lỗ tai bị ngứa, khiến phân tán sự chú ý, “tiểu đệ đệ” cũng chịuan tĩnh.
Bên kia, Như Nguyệt Quận chúa vừa đi vừa nói: “Tiểu Mị, cô ở trong phòng, tại sao ta gọi mấy lần mà cô không đáp?”
Cô bảo ta đáp thế nào? Lâm Mị cười khổ một tiếng, nói: “Chắc tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958861/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.