Thiên Phương Công chúa là chủ nhân của Quần phương yến, vậy mà đi thay áo hai khắc sau vẫn không thấy xuất hiện, mấy cô tiểu thư tinh ý lặng lẽ nhìnquanh, thấy mấy thanh niên xuất sắc như Chu Minh Dương Liễu Vĩnh cũngkhông thấy tăm hơi, trong lúc nhất thời phỏng đoán không ngừng. Mộtngười nhanh mồm nhanh miệng nói ra, “Này, sao Công chúa đi thay áo lâuvậy? Liễu Trạng nguyên và Chu thiếu gia một câu thơ cũng chưa làm, vậymà đã mất hút?”
“Kể ra, trong tất cả các thanh niên có mặt ở đây, Liễu Trạng nguyên và Chu thiếu gia là xuất sắc nhất. Nhưng không biếtrốt cục hai người bọn hắn để ý tiểu thư nhà ai?”
“Lúc trước nghenói Liễu Trạng nguyên ái mộ Nhậm Hiểu Ngọc nhà Tể tướng, ai nấy đều tựhỏi không biết lúc nào hắn mới đến Tể tướng phủ cầu hôn. Không ngờ tốiThưởng Hoa hội ở phủ Trưởng Công chúa, Liễu Trạng nguyên tuyên bố côngkhai là tuy hắn ái mộ Nhậm Hiểu Ngọc, nhưng không thể cùng cô ta vu oangiá họa cho Sử Bình Tá. Nói như thế, tức là Liễu Trạng nguyên và NhậmHiểu Ngọc không thể thành đôi rồi.”
“Ô, tôi lại nghe nói kỳ thật là Liễu Trạng nguyên ái mộ tiểu thư Hầu phủ Chu Mẫn Mẫn.”
“Nếu thật như thế, thì Liễu Trạng nguyên phải thất vọng rồi. Mọi người đềubiết, cậu ruột tôi là quan Phó giám chính của Khâm Thiên Giám, theo lờiông ấy, Hoa Quận vương đã sai Khâm Thiên Giám chọn ngày tốt, đến lúc đósẽ đến Hầu phủ cầu hôn Chu Mẫn Mẫn. Liễu Trạng nguyên có tài mạo songtoàn hơn nữa thì cũng làm sao mà so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-chi-tu/2958860/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.