Chúng phó dịch đồng lòng hợp lực, cũng chỉ mang theo ba thùng gỗ lớn vàmấy chậu nhỏ. Trong ba thùng gỗ lớn, một cái là để Trần Dung tắm rửa,hai cái khác thì để nhóm người hầu nam nữ chia nhau tắm rửa.
Sau khihành tẩu hơn mười dặm, phía trước xuất hiện một hồ nước. Chúng phó Trầnthị mang ba thùng gỗ lớn đổ đầy nước, lại đổ thêm vào mấy chậu gỗ nhỏthường dùng để rửa mặt, rồi nhúng vải vóc ướt nhẹp.
Vương Trác caumày, nhìn người Trần gia việc đến việc đi đổ đầy nước, ngẫm nghĩ, quátmọi người xung quanh: “Các ngươi cũng đi đổ mấy thùng nước.”
Mọi người cả kinh, một đệ tử Vương thị kêu lên: “Bá phụ, cần gì tin lời nói linh tinh không đâu vào đâu của một phụ nhân?”
Vương Trác đột nhiên quát: “Xe ngựa cũng bỏ không đó, nói nhiều như thế làm gì? Đổ đầy nước đi!”
Hai mươi ngày qua, cho dù là Vương thị, hay là Trần thị, bọn họ dùng lươngthực không ít, bởi vậy cũng thừa ra một ít xe ngựa, vừa vặn dùng để đựng số thùng nước này.
Vương Trác vừa quát như thế, mọi người cũng không dám nói thêm gì nữa, đành phải đi theo Trần thị đổ đầy nước. Có điềubọn họ thầm nghĩ qua loa cho xong, tổng cộng chỉ đổ được hai mươi thùnggỗ.
Đoàn xe tiếp tục chạy đi, kế tiếp trong hơn mười dặm đường lạixuất hiện ba hồ nước lớn, nhìn hồ nước trong suốt nhộn nhạo gợn sóng,mọi người Vương thị liên tiếp lắc đầu. Vương Trác lại cau mày, ảo nãothầm nghĩ: Chỉ là một cô nương làm bộ như bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cong-khanh/2509208/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.