Chương trước
Chương sau
 
Nguyên Trực vừa cười vừa nói:
- Chẳng lẽ Phong thiếu không muốn tổ kiến một tổ chức đối với ngươi rất có trợ giúp trong học viện sao?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Không cảm thấy!
- Ách!
Nguyên Trực trong nháy mắt cảm giác mình nói giống như đàn gảy tai trâu, không có một chút tác dụng!
Thời điểm Nguyên Trực cười khổ không biết nói cái gì, Nghệ Phong đột nhiên nói:
- Chỉ là, ta đối với những cao thủ của học viện này rất có hứng thú!
Nhãn tình của Nguyên Trực sáng lên, nói với Nghệ Phong:
- Thật sao? Vậy Phong thiếu gia có tính toán gì không?
Nghệ Phong nhìn Nguyên Trực nói:
- Ta không thích tiểu đả tiểu nháo, muốn làm phải làm lớn!
- Có ý tứ gì?
Nguyên Trực nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không nghĩ, các thế lực ở trong học viện đều là tiểu đả tiểu nháo sao? Không có tích sự gì!
Nguyên Trực ngạc nhiên, tựa hồ đoán được ý tứ của Nghệ Phong, hắn nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Vậy Phong thiếu gia muốn làm như thế nào?
- Tổ chức thế lực trong học viện quá nhỏ, ta muốn đưa bọn họ ra bên ngoài.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.
Xác thực, hắn không có hứng thú đối với một bá vương học viện! Mình hiện tại muốn làm chính là để Tử Âm ngồi trên bảo tọa nữ vương.
Nghệ Phong thấy Nguyên Trực không lý giải được, hắn tiếp tục nói:
- Ta muốn dựa vào cao thủ của học viện, thành lập một cổ thế lực làm cho người khác chấn động ở bên ngoài!
Rốt cục Nguyên Trực hiểu được, Nghệ Phong cũng không phải khinh thường cao thủ của học viện, mà không muốn cao thủ học viện chỉ quanh quẩn trong cái sân khấu nhỏ này. Nguyên Trực có chút sững sờ, từ trước tới nay, mặc kệ người nào tổ chức thế lực đều làm cơ sở ở trong học viện trước tiên, sau đó người đầu lĩnh tốt nghiệp, thành lập thế lực chiêu mộ các thành viên cũ tốt nghiệp ở bên ngoài! Chưa từng có người lẫn lộn đầu đuôi, ngay từ đầu thành lập thế lực ở bên ngoài học viện!
Ý nghĩ như vậy không phải không ai nghĩ tới, thế nhưng học sinh dù sao cũng là học sinh, mới khởi đầu đã bắt bọn họ tiếp xúc với thế giới cường giả vi tôn, bọn họ chịu được sao?
Nguyên Trực nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Như vậy có phải là quá vội vàng không?
Nghệ Phong nói:
- Không! Ta tự nhiên có biện pháp giúp bọn hắn đề thăng lực thích ứng!
Thậm chí hắn nghĩ, đến lúc đó có thể cho bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ từ Sát Lâu. Đương nhiên, Tiểu ma nữ không phải muốn thống nhất Thánh Tông sao? Mình sẽ không động đại môn phái Thánh Tông này, thế nhưng các thế lực nhỏ ngoài rìa vẫn dám động vào a! Vừa lúc cho bọn hắn luyện tập!
Tuy Nguyên Trực không biết rốt cuộc Nghệ Phong làm cái gì. Thế nhưng hắn cảm giác được trong lời nói của Nghệ Phong có lòng tin cường đại.
Nghệ Lưu đứng ở một bên xen mồm nói:
- Nhị đệ, đệ làm như vậy cũng coi như là người mở đầu, nhưng không phải bất luận kẻ nào đều có thể tiếp thu!
Nghệ Phong cười nói:
- Đại ca, nếu như ta cho huynh vũ kỹ cao cấp, cho huynh kim tệ, cho huynh đan dược. Huynh cũng không tiếp thụ sao?
- Kia tự nhiên...
Nghệ Lưu nói còn chưa nói hết, hắn trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, kinh hãi nói:
- Nhị đệ, không phải là đệ muốn dùng những thứ này để hấp dẫn cao thủ?
Nghệ Lưu dại ra tại chỗ, kim tệ, công pháp, đan dược, những thứ nên có đều có, Nghệ Lưu nghĩ không ra ai có thể lờ đi những dụ hoặc này?
- Nếu như có thể mà nói, thậm chí ngay cả Quỷ Dị Mị đan do Nhiếp Hồn Sư luyện chế, ta cũng có thể lấy được!
Nghệ Phong có lòng tin này, chỉ cần đến lúc đó đạt được Nhiếp Hồn Sư ngũ tinh, học được luyện chế Mị Đan, vậy Mị Đan cũng không là vấn đề!
Có những mị hoặc này, đừng nói là học sinh bình thường. Coi như là học viên gia thế cũng đỡ không được. Nghệ Phong vừa làm chuẩn bị, đồng thời quan sát tìm kiếm người thích hợp.
Nghệ Lưu và Nguyên Trực liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương thấy được vẻ kinh hãi. Mị Đan, đây chính là đan dược mà bất luận đẳng cấp nào cũng có thể đề thăng một giai, ngay cả cái này Nghệ Phong cũng có thể lấy được. Có thể nghĩ phía sau hắn nhất định có Nhiếp Hồn Sư!
Nghệ Lưu nhớ tới lúc trước Nghệ Phong tùy ý vứt cho mình công pháp Nhật giai, hắn chỉ biết Nghệ Phong không thiếu công pháp cao cấp. Sau đó cho mình rất nhiều đan dược, biết hắn không thiếu đan dược. Có đan dược, tự nhiên không lo kim tệ! Thảo nào Nghệ Phong có khẩu khí như vậy.
Nghệ Lưu ngơ ngác nhìn Nghệ Phong nói:
- Nhị đệ, mấy năm này rốt cuộc đệ làm cái gì?
Nghệ Lưu không khỏi cười khổ, tuy biết Nhị đệ nguyên bản xưng là phế nhân rất đả kích người, có thực lực rất biến thái không nói, ngay cả khi tung ra cái gì đó cũng chấn động nhân tâm như vậy!
Nguyên Trực cũng thật không ngờ Nghệ Phong có nhiều vốn liếng như thế, phúc lợi như vậy, cho dù là tổ chức bài danh thứ nhất của học viện cũng không có. Mặc dù rất nhiều đầu lĩnh là người của các thế lực lớn phái tới thu nạp nhân tài của học viện Trạm Lam. Thế nhưng cũng không đến mức tung nhiều vốn liếng để thu nạp nhân tài như vậy. Dù sao, người của học viện Trạm Lam, bây giờ còn chưa cho bọn hắn lợi ích gì!
Nguyên Trực nhìn Nghệ Phong nói:
- Nếu như ngươi có vốn liếng như ngươi nói, ta nghĩ người của học viện sẽ chạy theo như vịt!
Nghệ Phong cười nói:
- Đầu tư lớn, tự nhiên cũng phải có thù lao cao! Thực lực thấp hơn Sư cấp lục giai thì không cần? Các loại năng lực tổng hợp thì không quá quan tâm!
Nguyên Trực gật đầu hướng Nghệ Phong nói:
- Vậy Phong thiếu gia cho ta làm sao?
Nghệ Phong cười ha ha, vươn tay nói với Nguyên Trực:
- Chỉ cần ngươi không sợ thế giới cường giả vi tôn bên ngoài, ta cam tâm tình nguyện để ngươi gia nhập!
- Ha ha! Nhân sinh trên đời, nếu như lo trước lo sau, còn không bằng không sống. Huống chi Phong thiếu gia trả thù lao cho chúng ta không thấp!
Nguyên Trực cười ha ha.
Nghệ Phong cười cười, vươn tay với Nguyên Trực:
- Hoan nghênh ngươi!
Nguyên Trực cùng Nghệ Phong nắm chặt tay, hai người bọn họ đều không nghĩ tới, bởi vì bọn họ nắm tay lần này, tương lai không lâu sau, khiến các thế lực lớn của đế đô vô cùng đau đầu vì một cổ thế lực thần bí!
Nghệ Lưu thấy thế, hắn cũng đi tới trước cười hì hì nói:
- Nhị đệ, ta cũng gia nhập được không?
Nghệ Phong nhìn Nghệ Lưu lắc đầu nói:
- Đại ca, huynh không nên tham dự. Ta sớm muộn gì cũng sẽ đối nghịch cùng Nghệ gia. Nếu như huynh đứng ở bên ta, sợ là bọn họ sẽ trục xuất huynh.
Nghệ Lưu nghe Nghệ Phong nói, chỉ phải cười khổ gật đầu.
Nghệ Lưu cũng nghe được chuyện tình Nghệ Phong lấy tên phủ đệ mình là Nghệ phủ, Nghệ Lưu rất khó tưởng tượng, Nghệ Phong cùng Nghệ gia tranh đấu, rốt cuộc Nghệ phủ nào sẽ làm chủ lưu. Nguồn: truyentop.net
Trước đây, Nghệ Lưu còn nghĩ Nghệ Phong tuyệt đối không phải là đối thủ của Nghệ gia, nhưng tiếp xúc Nghệ Phong càng nhiều, hắn cảm giác Nghệ Phong thần bí. Có thể, phía sau Nghệ Phong thật sự có một lực lượng cường đại không muốn người biết!
Nghệ Phong nhìn Nguyên Trực nói:
- Về chuyện tình tìm cao thủ ở học viện gia nhập giao cho ngươi xử lý. Thực lực và nhân phẩm thiếu một thứ cũng không được. Cho dù hắn có thực lực cường hãn hơn nữa, nhưng nhân phẩm kém ta cũng sẽ không cần. Ta muốn chính là người trung tâm tuyệt đối!
Nguyên Trực gật đầu nói:
- Đã hiểu!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Chuyện tình này giao cho ngươi xử lý, ngươi có thể lấy những lời ta vừa nói làm mồi câu. Ta không cần biết bao nhiêu người, thế nhưng ta hi vọng những người tìm được đều trung tâm nhất mực!
Nguyên Trực cười khổ gật đầu, tuy biết yêu cầu này có độ khó cực lớn, thế nhưng hắn vẫn gật đầu đáp ứng.
- Ta hi vọng chúng ta sẽ là một kỳ tích, chúng ta là người đầu tiên đi ra học viện sáng tạo kỳ tích!
Nói xong, Nghệ Phong chuyển ánh mắt tập trung vào cuộc tranh đấu trong sân.
Nguyên Trực cười không ngừng, hắn đã hiểu vì sao lúc đầu Nghệ Phong cự tuyệt chuyện tổ chức thế lực ở học viện, bởi vì ánh mắt hắn vẫn không đặt ở trong học viện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.