Những tưởng lần đầu tiên cậu xô vào anh là cố tình nên anh cáu bẳn với cậu nhưng xem ra người này đâu biết thân phận của anh.
Cậu ấy cũng cáu bẳn với anh, cậu ấy cũng không thèm để ý tới anh, cậu ấy cũng chủ động bồi thường cho anh khi lỡ xô phải anh, anh thấy được sự kiên định và chân thành trong mắt cậu ấy, chứ không phải nịnh bợ lấy lòng ở những người anh từng thấy khi họ cố ý tiếp cận anh vì mục đích cá nhân.
Bởi vậy anh muốn làm bạn với cậu ấy, quan tâm cậu ấy. Phải chăng khi thường xuyên xuất hiện trước mặt cậu ấy như ngồi cùng bàn, hay thường xuyên trêu ghẹo cậu ấy sẽ làm cho cậu ấy để ý đến anh?
Tiết đại số nhàm chán nhanh chóng trôi qua, anh cất sách vở vào trong chặp quay qua nhìn cậu thì thấy cậu đã gục xuống bàn ngủ từ bao giờ.
“Cái tên này mới sáng sớm sao lại gục xuống bàn ngủ rồi chứ”, anh thầm nghĩ.
Ngủ thế này mà không trêu cậu ta chút thì không phải lắm nha. Nghĩ xong anh cố tình lôi trong cặp ra một cuốn tập đề cương siêu dày đặt thật mạnh lên bàn học rồi gõ bút lên mặt bàn nét mặt suy tư như đang ngẫm câu hỏi khó. Bởi vì khi nằm xuống bàn sẽ nghe thấy tiếng động trên bàn trở nên rất to.
Đôi mày của cậu bắt đầu nhíu lại vì tiếng động. thực ra tiết sau là giờ văn rất dễ buồn ngủ nên khi vừa trống cậu đã tranh thủ nằm xuống bàn nhắm mắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-nho-noi-quau-that-dang-yeu/2825646/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.