Cái tên điên đó sau khi bị cô lập kế không thành thì phát bệnh còn nặng hơn nữa.
Đúng là trời tạo nghiệp có thể oán, tự tạo nghiệp không thể sống mà!!!
Nhẩm lại thì cô đến nơi này còn chưa được một tuần mà đã bị hành thế này rồi, ngày tháng sau này phải làm thế nào đây?
Tiểu Hắc nấp ở trong một góc hẹp tối tăm nuốt ngược nước mắt vào trong. Nếu như có ai hỏi vì sao cô lại chui rúc ở đây thì đương nhiên là cô trốn hắn rồi!!!
Sau khi bị hắn bắt được, cô bị lôi đến đại điện, người đàn ông đặt cô ngồi vào trong lòng tuỳ ý cưng nựng.
Nhìn giống gì nhỉ?
À, giống như mèo mẹ đang liếm láp làm sạch cho đứa con nhỏ.
Lương Tri đi vào từ cổng lớn, có vẻ như đã quá quen thuộc với tình cảnh trước mặt đến mức cảm xúc dần chai sạn, anh không còn thể hiện bất kỳ biểu cảm nào trên gương mặt nữa, cúi đầu rồi báo cáo:
'' Điện hạ, bên ngoài Mễ Lộ tiểu thư bảo có việc cần gặp ạ''.
'' Việc của cô ta nếu không phải là hỏi thăm sức khoẻ thì cũng là tiện đường đi ngang nên rẽ vào thăm, ta không gặp''.
'' Điện hạ, còn có... thập tam công chúa đi cùng''.
Xích Diễm nghe thấy, chân mày hơi nhíu lại.
Trong tất cả các người anh em cùng cha khác mẹ thì hoàng muội này yếu ớt, rất hay bị bắt nạt, mẫu thân không có gia cảnh cho nên chẳng có ai chống lưng. Máu mủ ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-hoang-nho-cua-tam-hoang-tu/2893220/chuong-51.html