Ba ngày trôi qua, Văn Thành không có chút tin tức nào của Hy Y, anh gần như sụp đổ. Hàn Thước cũng rất hiểu cho tâm trạng hiện tại của cậu trợ lý nên cũng cho cậu ta nghĩ phép dài hạn, đồng thời để bọn người của Uông Thục tiếp tục điều tra tin tức. Khoảng thời gian này, tất cả mọi việc ở công ty đều phải tự mình xử lý, thời gian ở cạnh Tiêu Yến cũng vì vậy mà ít hơn.
Tiêu Yến tìm thêm vài nhân viên phục vụ để đỡ đần công việc, thời gian còn lại đều dùng để nghe ngóng tin tức của cô em gái nhỏ. Vậy nhưng lại chẳng hề nghe được chút gì.
"Sao khó uống quá vậy?"
Tiêu Yến chán ghét nhìn cô ta, giọng trả lời không chút khách khí.
"Nếu như khó uống thì cô có thể đi chỗ khác."
"Đây là cách chị đối xử với khách sao?"
"Với những người khách như cô thì không cần phải lịch sự."
"Cô..."
"Chị gì đó ơi! Rõ ràng là chị cố ý gây sự mà."
Vừa nói hết câu thì cô bé phục vụ đã bị An Nhi tặng cho một cái tát thật mạnh. Cô bé ôm mặt mà rưng rưng nước mắt. Tiêu Yến thấy vậy thì kéo cô bé ra, thuận tay tát trả cho An Nhi một cái.
"Tiêu Yến! Mày dám đánh tao..."
"Là mày gây sự trước."
"Được! Để tao xem mày lợi hại thế nào."
An Nhi xông tới muốn túm lấy Tiêu Yến thì bị cô nhân viên phục vụ ngăn lại. Thấy vậy cô ta liền nổi trận lôi đình, lớn tiếng doạ nạt.
"Mày thử động vào tao xem! Tao là thiên kim của An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778525/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.