Cánh cửa phòng cấp cứu tắt đèn. Vị bác sĩ nữ đứng tuổi bước ra, ánh mắt quan sát hai người một lượt.
"Ai là người nhà bệnh nhân?"
"Tôi là chồng cô ấy."
Vị bác sĩ đưa mắt nhìn Hàn Thước, anh có vẻ như là một người rất yêu vợ, tại sao lại để xảy ra chuyện này?
"Cô ấy đã từng phá thai?"
Đó là nỗi đau mà Hàn Thước luôn giấu kín trong lòng. Nay đột ngột lại bị người khác khơi lại, quả thật là có chút chua xót. Anh cúi đầu, đôi mắt lạnh lẽo nhìn xuống chân mình. Không mặn không nhạt, cứ thế mà đáp lại.
"Cô ấy...bị thai ngoài tử cung."
Vị bác sĩ trầm mặc một lúc, bà hiểu chuyện này rất khó chấp nhận. Mang thai ngoài tử cung bắt buộc phải phá bỏ. Đó là nỗi ám ảnh đáng sợ nhất trong hành trình làm cha mẹ.
"Bác sĩ, cô ấy..."
"Thai ba tuần..."
"Vậy...Cô ấy và..."
Lần đầu tiên Hàn Thước cảm thấy mình không thể giao tiếp. Anh rất sợ điều đó sẽ xảy ra một lần nữa. Giọng nói của anh cứ thế mà nghẹn lại, chẳng thể nói nổi một câu. Vị bác sĩ thở dài, bà nhẹ nhàng nói với anh.
"Yên tâm! Chỉ là té ngã nên bị động thai. Hiện tại đã ổn. Nhưng phải cẩn thận, nếu không thì khó nói lắm."
"Cô ấy... không sao chứ?"
"Không sao rồi. Sau này phải chú ý hơn một chút."
"Cảm...Cảm ơn bác sĩ."
Gánh nặng trong lòng được trút bỏ. Hàn Thước như bị rút cạn sức lực, thân người cao lớn ngồi xuống ghế, anh nhắm mắt hít một hơi thật sâu. Không sao! Không sao rồi! Thật tốt.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meo-cung-cua-anh/778526/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.