Thiên Mộ Thần nhìn vào mắt nàng chỉ thấy sự yêu thích nồng nhiệt cùng chân thành mới cười lớn.
Hắn không nghĩ gương mặt lăn lộn quân doanh này lại là gu của tiểu thê tử.
Giống như việc mọi người đều không đánh giá cao gia tộc Mộ Dung trên phương diện nhan sắc nhưng hắn vẫn thấy nàng rất đẹp.
"Mai nhi à, đừng nhiệt tình như vậy, tướng công không nhịn nổi đâu."
Vốn đang ôm cổ hắn sẵn, Tuyết Mai nghe lời này càng ghé lại gần tai hắn thì thầm.
"Chàng không cần nhịn, ta là của chàng rồi."
Chúng ta đã thành thân, ta là của chàng, chàng cũng là của ta, mọi việc xảy ra giữa chúng ta đều là thiên kinh địa nghĩa.
Thiên Mộ Thần thở dài vuốt ve làn da trên cổ nàng khiến nàng co người rụt cổ lại.
Thật muốn mạng mà!
Hắn ôm nàng nhẹ nhàng như ôm một cục bông ra bàn ngồi.
"Không đói sao? Bổ sung thể lực."
Sau đó rót rượu ra hai chén trên bàn.
"Rượu giao bôi."
Nàng cắn môi cầm chén rượu trên tay nhẹ nhàng thỏ thẻ.
"Đây là rượu nữ nhi hồng của ta. Mỗi một đứa trẻ sinh ra trong gia tộc đều sẽ được ủ một vò rượu. Nam thì gọi là trạng nguyên túy, nữ thì gọi là nữ nhi hồng, chỉ có một vò, uống vào những dịp đặc biệt, với người đặc biệt."
Hắn đang muốn một hơi cạn chén nghe vậy liền dừng lại.
Nàng đang khéo léo bày tỏ với hắn, hôn lễ này là dịp đặc biệt với nàng, hắn cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phuong-hoang-tue-xan-lien-hoa/3451744/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.