Tuyết Mai cười dịu dàng, túm lấy tay hắn dụi má mình vào.
Bởi vì nàng biết sau những lời này không biết nàng có còn cơ hội được hắn âu yếm thế này không.
"Cho nên đến tuổi trưởng thành, điều đầu tiên chúng ta phải học là không nên dễ dàng động tâm với bất kỳ người nam nhân nào. Bởi vì chúng ta có năng lực đem lại yên bình cho lê dân bá tánh thì phải có trách nhiệm với muôn dân thiên hạ.
Không thể bởi vì tư dục bản thân mà khiến trăm họ lầm than. Yêu là ích kỷ, là chiếm hữu, là thiên vị cho nên không thể động lòng.
Lịch sử đã chứng minh, một lần động lòng khiến bao người đau khổ đó thôi.
Ta thích chàng, nên cũng không hợp làm hoàng hậu của chàng, chàng đợi thêm chục năm nữa, ta sẽ trả cho chàng một vị hoàng hậu lên được triều đường, quản được hậu cung, tương kính như tân, công bằng chính trực."
Thiên Mộ Thần tức đến cười.
"Lúc đó hậu cung đã loạn thành cái gì rồi? Ta cũng thành một ông lão phỏng?"
"Loạn đến đâu, đường muội ta cũng có thể giải quyết được.
Còn chàng có già hay không thì liên quan gì đến hoàng hậu đâu, không phải có một vị thê tử trẻ trung xinh đẹp lại càng đáng kiêu ngạo hơn sao?"
"Nói như thể Mộ Dung gia các nàng có thể sao chép hoàng hậu hàng loạt vậy."
"Cũng không khác nhau nhiều lắm. Tuy rằng cá tính, sở thích, thậm chí cách làm việc cũng sẽ khác nhau, nhưng kết quả thì sẽ giống."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phuong-hoang-tue-xan-lien-hoa/3451743/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.