Nực cười làm sao, chỉ một lời từ vị quan coi thành rằng gốm Thanh Lâm 'không thua kém hàng Tàu' đã khiến những món hàng này trở nên đắt giá sau một đêm. Hơn đứt bao nhiêu công sức của hàng trăm nghệ nhân, nhà buôn lâu nay tìm cách giới thiệu sản phẩm. Tiếng lành đồn xa, sự việc hôm ấy đã làm cho đơn hàng đổ về Lý phủ không ngớt, ngay cả khi đoàn hộ tống còn chưa trở về từ Thiên Trường. 
Lý Quốc đón đoàn hộ tống trong hân hoan. Dù có nghe phong thanh những gì xảy ra nơi cổng thành Thiên Trường, ông ta vẫn muốn được nghe tường tận đầu đuôi. Sau khi ban thưởng cho tất cả mọi người, Lý Quốc gọi cả Trần Anh Khoa và Phạm Thức vào nói chuyện. 
Vẫn là thư phòng với hương trà sen quyện với mùi trầm hương và ánh nắng sớm le lói xuyên qua các khe cửa. Lý Quốc trầm ngâm nhấp từng ngụm trà, trong lúc nghe hai người đồ đệ thuật lại tỉ mỉ từng chi tiết sự việc. Một lúc lâu sau, ông mới nhìn cả hai, lên tiếng: "Hai con đều đã vất vả rồi. Anh Khoa, ta cảm ơn con. Ta biết con đã lao lực vì chủ ý này của ta. Dù đúng dù sai, ta vẫn rất trân trọng sự trung thành của con." 
"Lạy thầy, Anh Khoa nguyện đi theo thầy xây dựng cơ nghiệp," Trần Anh Khoa cúi mình kính cẩn. 
Lý Quốc gật đầu. Rồi quay sang Phạm Thức, nói: "Thức à, ta cũng phải cảm ơn con. Ta là thầy mà lại làm ra chuyện hồ đồ như vậy, thật đáng xấu hổ. Cảm ơn con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/men-lam-tren-chen-ruou-hong/2658116/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.