🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Ý, đây không phải là nữ sinh trên mấy bức ảnh kia sao?"

Hứa Thư Yểu xuất hiện, rất mau đã bị bạn học chỉ ra và xác nhận cô là nữ sinh trên những bức ảnh dán trên bảng thông báo.

"Yêu đương với giảng viên đã kết hôn? Thật không biết xấu hổ, phá hư gia đình của người khác."

"Đúng vậy đó, nghe nói giảng viên này là bên học viện máy tính, con trai cũng có luôn rồi, mà cô ta còn xáp lên, là muốn làm mẹ kế cho người khác hay gì?"

Đám sinh viên không rõ chân tướng sẽ chỉ bị những chuyện mình nhìn thấy trước mắt che giấu, họ chỉ tin tưởng những gì đôi mắt mình nhìn thấy mà không thèm đi tìm hiểu chân tướng vụ việc.

Chỉ trong một chốc lát ngắn ngủi, một truyền mười, mười truyền trăm, chuyện này liền lưu truyền ra, Hứa Thư Yểu hoàn toàn nổi tiếng.

Còn có rất nhiều bạn học lôi chuyện lần trước Hứa Thư Yểu nhận được rất nhiều hoa hồng ra mà nói, còn hoài nghi có phải Hứa Thư Yểu bị người bên ngoài bao dưỡng gì gì đó rồi không, đủ kiểu.

Hứa Thư Yểu bị gọi đến văn phòng giảng viên hướng dẫn, những bức ảnh chụp lén cô và Diệp Kỳ Sâm đã bị lấy tới, hiện tại đang đặt trên bàn của giáo sư Vương.

Giáo sư Vương chỉ vào mấy bức ảnh, vẻ mặt vô cùng đau đớn hỏi: "Đây là có chuyện gì? Có phải em nên cho tôi một lời giải thích hay không?"

Tuy rằng đã nói, hiện tại sinh viên được tự do yêu đương, dù cho có sinh ra cảm tình với giảng viên trẻ tuổi cũng không có gì đáng trách, nhưng mà, phát sinh gút mắc cảm tình với một giảng viên đã kết hôn, đó chính là chuyện lớn.

Hứa Thư Yểu ổn định tâm tình, lễ phép nói: "Giáo sư Vương, em thừa nhận, quan hệ giữa bọn em là yêu đương, nhưng mà...... anh ấy chưa có lập gia đình nha."

"Chưa lập gia đình thì vì sao sẽ có mấy lời như vầy?" Giáo sư Vương chỉ vào mấy chữ đã kết hôn trên tờ giấy viết chữ to, trầm giọng nói: "Chuyện này, trường học sẽ điều tra rõ ràng. Bạn học Hứa Thư Yểu, nếu như vị giảng viên này thật sự là đã kết hôn, vậy có khả năng em sẽ bị trường xử phạt."

Giáo sư Vương có ấn tượng không tồi về Hứa Thư Yểu, cho nên khi bây giờ người học sinh này hãm sâu vào tai tiếng màu hồng phấn, ông ấy cũng cảm thấy rất đau lòng.

Hứa Thư Yểu: "......" Cô thiệt sự là hơi khó hiểu à nha, vì sao mọi người sẽ cho rằng Diệp Kỳ Sâm đã kết hôn rồi vậy? Chẳng lẽ anh ấy đã thật sự kết hôn sau lưng cô?

"Em đi về trước viết bản kiểm điểm đi, cụ thể về vụ việc, chờ khi phía trường học điều tra rõ ràng lại nói."

"Thầy, em không cảm thấy mình đã làm sai." Hứa Thư Yểu nghiêm túc nói: "Đầu tiên, Diệp Kỳ Sâm chỉ là đã từng đảm nhiệm vị trí giảng viên của học viện máy tính, lúc mà em với anh ấy yêu dương, anh ấy đã không còn là thân phận giảng viên nữa rồi, cho nên không có tồn tại cái cách nói em yêu đương với giảng viên đại học này cả."

Giáo sư Vương nhìn về phía Hứa Thư Yểu.

Hứa Thư Yểu tiếp tục nói: "Em cũng không biết là từ đâu ra cái tin đồn là anh ấy đã kết hôn, bọn em đều đã gặp mặt cha mẹ hai bên gia đình rồi, em có thể khẳng định, anh ấy căn bản là không có lịch sử hôn nhân."

"Vậy trước đó có rất nhiều bạn học bên học viện máy tính đã nói, vào ngày đầu tiên vị giảng viên kia đi dạy ấy, anh ta đã nói mình đã có con trai, như này còn có thể giả được?"

Hứa Thư Yểu: "......" Vụ này hiểu lầm lớn rồi à.

"Vậy thì bên phía trường mình kiểu gì cũng nên điều tra rõ ràng vụ việc, sau đó mới có thể cho ra trừng phạt chứ?" Hứa Thư Yểu kiên trì mình không có sai.

Từ văn phòng của giáo sư Vương đi ra, Hứa Thư Yểu ngoài ý muốn thấy được Hứa Diễn đang chờ mình ngoài cửa.

Hứa Diễn tiến lên, khẩn trương hỏi: "Sao vậy hả mẹ?"

Hứa Thư Yểu nhún vai, kể lại sự việc một cách đơn giản, sau đó hỏi: "Cho nên, anh ấy thật sự đã đứng ngay trước mặt sinh viên học viện tụi con, nói là anh ấy có con trai rồi?"

Hứa Diễn nghĩ nghĩ, có chút chần chờ gật gật đầu nói: "Lúc ấy có nữ sinh ngay trên lớp học hỏi ổng là có bạn gái hay không, ổng liền nói là, ổng đã có con rồi."

Hứa Thư Yểu hết chỗ nói rồi.

Anh ấy đúng thiệt là có con trai, đứa con trai đó còn ở ngay trên lớp học của anh ấy luôn, không có gì sai. Nhưng có ai ngờ được, thế mà sẽ dẫn phát sự kiện hiểu lầm ngày hôm nay?

Hứa Diễn lo lắng chuyện này sẽ gây ra ảnh hưởng xấu cho mẹ mình, vội vàng hỏi: "Vậy hiện tại xử lý thế nào?"

"Giáo sư nói là trường học sẽ điều tra, xem xem Diệp Kỳ Sâm có thật là đã kết hôn hay chưa."

"Sao mà sẽ trở nên như vầy chứ?" Hứa Diễn tức giận.

"Không có gì hết, thanh giả tự thanh, chờ khi trường học điều tra rõ ràng rồi, tất nhiên sẽ trả lại trong sạch cho mẹ." Hứa Thư Yểu an ủi ngược lại Hứa Diễn: "Con về đi học trước đi."

"Con đưa mẹ về lại ký túc xá đã." Hứa Diễn không yên tâm nói.

Hứa Thư Yểu cự tuyệt: "Không phải là con còn có tiết sao? Bên mẹ không có chuyện gì hết."

Hứa Thư Yểu kiên trì không muốn Hứa Diễn đưa về, Hứa Diễn cũng không có cách nào, đành phải dặn dò: "Vậy mẹ trực tiếp về lại ký túc xá luôn, đừng có để ý mấy lời lung tung rối loạn mà người khác nói."

"Biết rồi."

Nói thì nói như thế, chỉ là Hứa Thư Yểu hoặc ít hoặc nhiều vẫn là nghe được không ít người đang nói lời công kích cô, chẳng qua cô tự động chặn chúng ngoài tai.

Kết quả là, trước lúc cô vào ký túc xá nữ, lại bị hai nữ sinh cản đường lại.

"Thầy Diệp của bọn tôi đều đã có con rồi, không nghĩ tới cô thế mà còn có thể câu dẫn được thầy Diệp, thiệt là lợi hại quá đi à."

Hứa Thư Yểu nhìn mấy cô này, buồn cười nói: "Tôi có thể câu dẫn được thầy Diệp của các cô, cũng là tôi có bản lĩnh mà, không phải sao?"

Hai nữ sinh kia kinh ngạc: "Cô sao còn có thể đúng lý hợp tình đến vậy? Bộ không sợ sư mẫu tới tìm cô hả? Tiểu tam chính là bị mọi người đòi đánh!"

"Tôi không ngại để các cô gọi tôi một tiếng sư mẫu." Hứa Thư Yểu cười nói.

Hứa Thư Yểu đi vòng qua bọn họ, chuẩn bị về lại ký túc xá của mình, trong đó có một nữ sinh túm lấy tay cô: "Cô cũng quá không biết xấu hổ, sao mà thầy Diệp sẽ coi trọng một con hồ ly tinh như cô chứ?!"

Một nữ sinh khác đẩy Hứa Thư Yểu một cái: "Đúng vậy, quả thực chính là đồ bại hoại trong đám nữ sinh tụi này!"

Hứa Thư Yểu nhíu mày, giơ tay lên vỗ bay tay cô ta ra, nhẹ nhàng xoa xoa phần cổ tay bị túm lấy, cười nhạo nói: "Hai vị bạn học à, các cô kích động đến như vậy, sẽ làm tôi cảm thấy là các cô đang ghen ghét tôi đó."

"Ai ghen ghét cô chứ hả."

"Bớt thiếp vàng lên mặt mình đi."

"Không phải ghen ghét tôi, vậy chứ mấy cô đứng ở đây làm tiểu vệ sĩ đạo đức gì chứ?" Hứa Thư Yểu hơi hơi nhướng mày, trong mắt mang theo ý trào phúng: "Nói không chừng, mẹ của con trai thầy Diệp các cô, chính là chính tôi thì sao?"

Hai nữ sinh: "......"

Đột nhiên, một nữ sinh nhìn về phía sau Hứa Thư Yểu, trước mắt sáng ngời: "Thầy Diệp!"

Hứa Thư Yểu sửng sốt, xoay người nhìn lại, liền thấy được Diệp Kỳ Sâm đang vội vàng mà đi về phía mình. Cô còn chưa có kịp nói cái gì, hai nữ sinh kia đã chạy qua, trực tiếp cáo trạng.

"Thầy Diệp, cái cô Hứa Thư Yểu này thật sự không phải người tốt, cô ta còn nói mình là mẹ của con trai thầy nữa, có thể thấy được cô ta bụng dạ khó lường."

"Thầy Diệp, bọn em tin tưởng thầy, nhất định là bị cô ta câu dẫn thôi."

Hứa Thư Yểu: "......" Nhìn thấy chưa, cô biết ngay mà, hai nữ sinh này đang ghen ghét cô.

Diệp Kỳ Sâm nhíu mày: "Ngại quá, làm phiền các cô nhường đường một chút."

Hai nữ sinh sửng sốt, Diệp Kỳ Sâm trực tiếp vòng qua hai cô kia đi đến bên cạnh Hứa Thư Yểu, nhẹ nhàng nắm lấy bả vai của cô, lo lắng hỏi: "Không có sao chứ?"

Hứa Thư Yểu lắc đầu, ngửa đầu vô tội nhìn anh, chất vấn: "Anh kết hôn hồi nào vậy hả?"

Diệp Kỳ Sâm đã bất đắc dĩ lại cảm thấy buồn cười, anh quay đầu lại nói với hai nữ sinh vừa nãy: "Tôi cũng chưa từng kết hôn, hồi trước tôi nói đã có con cũng là lời vui đùa. Rốt cuộc chỉ có nói như vậy, mới có thể hoàn toàn giải quyết vấn đề mọi người cứ mãi ở trên lớp học hỏi tôi những vấn đề không liên quan, như vầy mới sẽ không chậm trễ thời gian đi học của mọi người."

Hai nữ sinh xấu hổ nói không ra lời.

Diệp Kỳ Sâm ôm Hứa Thư Yểu vào lòng mình giới thiệu nói: "Tôi và Yểu Yểu đã quen biết nhau từ hồi cô ấy học cao trung rồi, không tồn tại mấy chuyện linh tinh gì như kẻ thứ ba chen chân, cho nên nếu các bạn vẫn còn nhận người thầy là tôi, vậy làm phiền về sau hãy gọi cô ấy một tiếng sư mẫu."

Hứa Thư Yểu: "......"

Khóe môi Diệp Kỳ Sâm hơi thu liễm: "Cảm ơn." Nói, rồi anh kéo Hứa Thư Yểu rời đi.

Hai người họ cùng nhau đi về phía phòng giáo vụ của trường, tính toán cùng nhau làm sáng tỏ cái hiểu lầm này.

Diệp Kỳ Sâm nắm tay lấy tay của cô thật chặt, áy náy nói: "Yểu Yểu, xin lỗi em, mang phiền toái đến cho em rồi." Anh thật sự không ngờ được một câu vô tâm khi trước của mình, sẽ mang đến phiền toái như hôm nay cho Hứa Thư Yểu.

Hứa Thư Yểu mím môi cười, ôm lấy cánh tay anh, khói mù trong lòng hôm nay thành hư không: "Không có gì hết, hiểu lầm thì giải thích rõ ràng là được."

——

Sau khi Hứa Diễn biết xảy ra chuyện thì đã gửi tin nhắn ngay cho Diệp Kỳ Sâm, chỉ còn thiếu mắng anh ngay trên tin nhắn.

Hứa Diễn: Nhìn chuyện tốt ông làm nè! [hình ảnh]

Sau khi Diệp Kỳ Sâm nhận được tin nhắn đó đã liền đuổi tới đây trước tiên, nhằm giải thích rõ ràng tất cả mọi hiểu lầm trước khi sự việc chưa có trở nên càng tồi tệ hơn.

Hứa Diễn còn chưa biết Diệp Kỳ Sâm đã tới, giờ toàn bộ học viện máy tính đều đang thảo luận chuyện này đây.

Sắc mặt anh chàng âm trầm mà ngồi trên ghế, Quan Tuyền ngồi bên cạnh hảo tâm mà đưa một chai nước tới cho anh chàng: "Hứa Diễn, trên bảng thông báo của trường là thiệt đó hả? Chị cậu thiệt sự là một đôi với thầy Diệp?"

Hứa Diễn cười lạnh một tiếng, không có trả lời vấn đề của Quan Tuyền.

"A, có phải thầy Diệp là một người cha đơn thân, vợ của thầy ấy đã chết rồi hay không?" Quan Tuyền đương nhiên không tin chị gái của Hứa Diễn sẽ là người phá hư gia đình của người khác, cho nên anh chàng liền nghĩ, liệu có phải là Diệp Kỳ Sâm chỉ có con trai không có vợ, vậy thì thầy Diệp và Hứa Thư Yểu yêu đương liền hợp lý.

Hứa Diễn trừng anh bạn: "Vợ cậu mới chết rồi á."

Quan Tuyền: "......" May mắn là Quan Tuyền tốt tính mới không có so đo câu này với Hứa Diễn.

Rất mau, Hứa Diễn cũng ý thức được thái độ của mình không được tốt, anh chàng rầu rĩ nói: "Tóm lại đây là một hiểu lầm, Diệp Kỳ Sâm chưa từng kết hôn."

Quan Tuyền ngơ ngác gật đầu: "Vậy thì vì sao lần trước thầy Diệp lại phải nói là, thầy ấy đã có con trai rồi vậy? Chẳng lẽ là chưa kết hôn đã có thai?"

Kỳ Khúc ở bên cạnh: "Đàn ông có thể có thai sao?"

Quan Tuyền: "......" Anh ấy lại đã nói sai rồi.

Hứa Diễn quay đầu nhìn về phía Quan Tuyền: "Nếu như mình nói cho cậu, mình chính là con trai của Diệp Kỳ Sâm, cậu tin không?"

Quan Tuyền nghĩ nghĩ, nói: "Vậy thì mình tương đối tin rằng, đàn ông sẽ có thai."

Hứa Diễn: "......"

Rất mau, sau khi được chính Diệp Kỳ Sâm đứng ra làm sáng tỏ rồi, phía trường học cũng đăng thông báo, biểu lộ những hình ảnh dán trên mục thông báo kia của trường chỉ là bịa đặt, vì nghiêm trị hành vi chụp lén xâm phạm quyền riêng tư của người khác, trường học sẽ bắt người kia lại, để làm cảnh cáo.

Tìm được kẻ bịa đặt là yêu cầu của Diệp Kỳ Sâm, bởi vì anh phát hiện, những tấm hình chụp lén kia hình như là cố ý quay chụp, chứ không phải ngẫu hứng chụp được.

Nếu là người chụp hình ngẫu nhiên chụp được, vậy mấy tấm hình này sớm đã nên công bố ra, chứ không phải là chờ đến bây giờ, khi đều đã sang học kỳ mới rồi mới công bố ra.

Hơn nữa, thời gian chiều ngang của mấy tấm hình chụp lén kia hình như khá dài. Có vài tấm là trên ảnh Hứa Thư Yểu còn đang mặc váy, khi đó rõ ràng là đang chừng tháng 10. Mà có vài tấm, thế mà là bộ họ mặc vào hôm mừng lễ Giáng Sinh.

Cái này thì khả nghi rồi đây.

Chụp lén nhiều hình đến vậy, lại lựa chọn công bố vào lúc này, làm người ta hoài nghi kẻ chụp hình có dụng tâm kín đáo.

Diệp Kỳ Sâm thậm chí còn hoài nghi, liệu cái kẻ chụp lén kia có thể gây ra uy hiếp với Hứa Thư Yểu hay không.

Diệp Kỳ Sâm tìm Hứa Diễn phân tích chuyện này một chút, Hứa Diễn cảm thấy anh nói có đạo lý lắm.

Chỉ tiếc, mấy tấm ảnh kia đã bị rất nhiều người sờ qua, không thể thông qua vân tay mà tìm được người tung ra mấy tấm ảnh kia. Mà bên bảng thông báo dán mấy tấm ảnh kia cũng không có lắp đặt camera theo dõi, cho nên rất khó tìm được người tung ảnh.

"Yên tâm, về sau ở trong trường, tôi sẽ tận lực hành động cùng với mẹ tôi, tuyệt đối không cho kẻ xấu cơ hội để thừa cơ mà vào." Hứa Diễn bảo đảm nói.

Diệp Kỳ Sâm cười giơ tay lên vỗ vỗ vai anh chàng nói: "Được, vậy an toàn của mẹ con ở trong trường liền giao cho con."

Hứa Diễn nhướng mày: "Không cần ông nói tôi cũng biết."

Sau khi chuyện đó được làm sáng tỏ rồi, Kỳ Khúc đột nhiên đi đến bên cạnh Hứa Diễn, không đầu không đuôi mà nói một câu: "Cuối cùng, mình cũng nghĩ cẩn thận được là vì sao hồi trước cậu vẫn luôn nhằm vào thầy Diệp rồi." Thì ra là bởi vì thầy Diệp cướp đi chị của cậu ta, về tình cảm có thể tha thứ.

Hứa Diễn nhìn anh bạn, vò đầu hỏi lại: "Đang êm đẹp nhắc cái này làm cái gì?"

Kỳ Khúc dừng một chút, lại rất đáng tiếc mà nói: "Nếu mà mình có chị gái thì hay rồi."

Hứa Diễn: "......"

Quan Tuyền thò đầu qua: "Khó trách ngày thường trông thầy Diệp rất là chăm sóc cậu, thì ra là anh rể của cậu nha!"

Hứa Diễn: "Ha hả." Đều đã nói cho cậu rồi, tui là con của ổng, mà mấy cậu đều không tin, chậc.

Bành Văn Tinh cũng xáp tới nói: "Thế thì về sau, khi bọn này nhìn thấy chị gái của Hứa Diễn, có phải cũng phải kêu một tiếng sư mẫu hay không?"

Quan Tuyền gật đầu: "Đó là cần thiết nha."

Kỳ Khúc cũng gật đầu: "Nên vậy."

Ba anh chàng cùng nhau nhìn về phía Hứa Diễn, Bành Văn Tinh nói: "Vậy thì về sau Hứa Diễn là gọi chị, hay là gọi sư mẫu đây?"

Hứa Diễn nhe răng, tức giận nói: "Mình gọi mẹ!"

Sau khi Hứa Thư Yểu giải quyết được chuyện phiền toái của mình rồi, đột nhiên ý thức được, cả ngày hôm nay, La Tương đều không có về lại ký túc xá.

Trong ký túc xá chỉ có chính cô và Đặng Kiều, Đặng Kiều hình như rất muốn bát quái với Hứa Thư Yểu một chút về chuyện hồi sáng, nhưng Hứa Thư Yểu lại không có tâm tình bát quái với cô ấy, hỏi: "La Tương vẫn luôn chưa về phòng à?"

Đặng Kiều nhún vai: "Dù sao thì tôi không có thấy được."

"Cậu ấy có thể đi đâu chứ?" Hứa Thư Yểu nghĩ đến mới sáng sớm đã không thấy tăm hơi cô ấy đâu, giờ đã tối rồi còn chưa về.

"Cậu lo lắng cho cậu ta như thế làm cái gì? Cậu ta đã to đầu vậy rồi, còn có thể đi lạc được hay sao?" Đặng Kiều còn không rõ lắm là La Tương đã xảy ra chuyện gì, lạnh lùng nói: "Nói không chừng cậu ta giống như Thư Như Huyên vậy, ngủ ở bên ngoài đó thôi."

Hứa Thư Yểu: "......" Cô không để ý tới lời Đặng Kiều nói, mà gọi qua cho La Tương vài cuộc điện thoại, kết quả là đều biểu hiện không có người nhận máy.

Sắc trời đã khuya rồi, Hứa Thư Yểu lòng ôm lo lắng cho La Tương, nằm ở trên giường. Cô nghĩ, nếu như ngày mai La Tương còn không trở lại nữa, cô liền đi báo cảnh sát.

Hứa Thư Yểu còn sợ La Tương sẽ về lúc nửa đêm, cố ý để cửa lại cho cô ấy, nhưng mà một đêm đi qua, giường đệm của La Tương vẫn là giống như ngày hôm qua, chưa từng động đậy.

Tối đến Hứa Thư Yểu chẳng thế nào ngủ ngon, ngày hôm sau cô tỉnh dậy rất sớm, nhìn thấy trên giường La Tương phía đối diện không có một bóng người, lòng cô như chìm xuống từng chút một.

Nếu đổi thành ngày thường thì Hứa Thư Yểu còn chưa tới mức lo lắng như thế, nhưng mà bây giờ thì lại khác, La Tương còn đang nợ lũ vay nặng lãi, cô ấy cả một ngày một đêm không về như vầy, đã rất có vấn đề rồi.

Sáng sớm dậy, Hứa Thư Yểu muốn đi đến văn phòng khoa tiếng Trung hỏi tình hình một chút, xem xem có người bạn nào của cô ấy biết hướng đi của cô ấy không.

Khoa tiếng Trung ở đầu bên kia trường lận, lúc Hứa Thư Yểu qua tới bên đó đã có không ít bạn học đang chuẩn bị lên lớp.

Hứa Thư Yểu tìm được văn phòng giáo viên hướng dẫn, vừa mới muốn đi vào, lại ngoài ý muốn thấy được mẹ La Tương và một người đàn ông thoạt nhìn có vẻ thật thà chất phác bước ra khỏi văn phòng giáo viên hướng dẫn.

Trong tay mẹ của La Tương còn cầm một tờ giấy, người đàn ông kia thì đi theo đằng sau bà ta, hai người kia hình như là muốn rời khỏi đây.

Hứa Thư Yểu tiến lên gọi mẹ La Tương lại: "Bác."

Mẹ La Tương sửng sốt, nhìn về phía Hứa Thư Yểu, hình như cũng nhận ra cô: "Là cô à." Nói rồi còn quay đầu lại giới thiệu với người đàn ông sau lưng: "Đây là bạn học chung với ký túc xá của em gái con."

Người đàn ông kia nhìn Hứa Thư Yểu, mặt lộ ra nụ cười khờ khạo.

"Bác gái, La Tương đâu rồi?" Hứa Thư Yểu vội vàng truy vấn: "Cậu ấy đã một ngày một đêm chưa về lại phòng ngủ rồi."

Mẹ La Tương nói: "À, con bé nhà tui không đi học nữa, tui tới đây là xử lý...... cái gì ấy nhỉ, là thủ tục thôi học cho nó."

Hứa Thư Yểu hít hà một hơi: "Sao có thể?"

"Ủa chứ sao mà không thể? Cô coi nè, đơn xin thôi học của nó, giáo viên đều đã phê rồi." Mẹ La Tương đưa tờ giấy trong tay mình cho Hứa Thư Yểu xem.

Hứa Thư Yểu không muốn tin tưởng, nhưng nhận lấy giấy xem một cái, đây quả đúng là đơn xin thôi học, chữ viết trên này cũng đúng là của La Tương. Phía dưới trang giấy còn có dấu nước mắt loang lổ, có thể tưởng tượng được khi cô ấy viết những chữ trong này đã không cam lòng đến thế nào.

Mẹ La Tương lại lấy về tờ giấy trong tay Hứa Thư Yểu, nói: "Đại Tráng, đi thôi, chúng ta đi thu dọn đồ đạc cho em con đi."

Mắt thấy hai mẹ con kia phải đi, Hứa Thư Yểu gọi bọn họ lại: "Vậy thì chính La Tương đâu rồi? Cậu ấy đang ở chỗ nào?"

Mẹ La Tương nói: "Nó ngồi xe đi về trước rồi, cảm thấy mình không mặt mũi gặp lại bạn học cũ."

Như nào lại không có mặt mũi gặp bạn bè chứ? Mấy bức ảnh nude kia của La Tương lại không có bị công bố ra.

"Nợ nhiều tiền đến vậy, vậy chắc chắn là không đi học được rồi, không bằng về sau chuyên tâm đi làm công trả nợ đi."

Hứa Thư Yểu vẫn là không muốn tin tưởng lời mẹ La Tương nói, cô xoay người đi vào văn phòng giáo viên hướng dẫn, muốn tìm giáo viên hướng dẫn của La Tương hỏi cho rõ ràng. Người giáo viên này sao lại có thể đồng ý đơn xin thôi học của La Tương khi chưa gặp được tận mặt cậu ấy chứ?

Giáo viên hướng dẫn nhìn Hứa Thư Yểu, nhẹ nhàng nói: "Bạn học à, em quan tâm bạn bè là chuyện tốt, nhưng mà chuyện này của La Tương, chuyện em ấy thôi học cũng đã được lãnh đạo trường đồng ý rồi, bởi rốt cuộc chuyện em ấy vay nợ bằng ảnh nude, phía trường học bọn tôi đã biết."

Hứa Thư Yểu: "......"

"Vốn dĩ phía trường học còn đang suy nghĩ phải xử lý chuyện của em ấy như thế nào, nhưng nếu người nhà của em ấy cũng đã tới xin thôi học, vậy bọn tôi cũng cảm thấy không cần thiết phải công khai, cũng coi như là giữ lại chút mặt mũi cho em ấy vậy."

Chuyện như sinh viên vay nợ bằng ảnh nude này, quậy cho ầm ĩ lên thì trường cũng sẽ cảm thấy mất mặt, hiện tại có thể lặng yên không tiếng động mà giải quyết được chuyện này, cũng coi như là ai cũng vui.

"Nhưng mà vì sao trường lại không đi điều tra chút xem, vì sao cậu ấy lại đi vay tiền chứ?" Hứa Thư Yểu nắm chặt nắm tay, cảm thấy khổ sở vì La Tương: "Cậu ấy cũng là người bị hại mà."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.