Tiểu baby oa oa kêu lên, xem ra nó đang rất cao hứng nên khanh khách cười. Lâm Nam thấy vậy không khỏi cảm thán, xem ra lúc trước nó rất buồn, sau này phải dành nhiều thời gian hơn nữa để dẫn nó đi chơi.
Lâm Nam nói đi chơi, hiển nhiên là tính cả ta. Ta là một kẻ rảnh rỗi a, hiện tại còn là bán bảo mẫu của tiểu hài tử. Nhớ lại, ban đầu ta vừa nhìn thấy tiểu hài nhi này liền nghĩ đến nó là …con của ta…… thế là ta vô cùng xấu hổ, đến bây giờ thì đã không còn cảm giác ngượng ngùng gì.
Lâm Lan buổi sáng còn ra vẻ đứng đắn, ngoạn đến buổi chiều cũng trở nên điên điên khùng khùng, còn ôm lấy tiểu baby.
Buổi tối về nhà, không khí vốn luôn lãnh đạm cũng được cải thiện không ít.
Lâm Lan rkhi về đến nhà liền ngã vào ghế sô pha ăn chút đồ vặt, thỉnh thoảng còn đút cho tiểu baby một ít thứ nó có thể ăn.
Lâm Hạo hôm nay chỉ đi theo ở phía sau. Khi bọn nó chơi đùa y phần lớn là ngồi trên bậc thang, cho nên cũng không mệt mỏi, đối thân thể cũng không ảnh hưởng gì. Ngược lại, Lâm Nam uể oải ủ rũ ngồi nghiêng vẹo trên tấm đệm mềm, không còn chút khí lực.
Lâm Lan tâm tình rất tốt, đêm đó còn ôm đệ đệ ngủ cùng nhau.
Đêm đó, chúng ta đều nghỉ ngơi sớm, Lâm Nam sáp đến hôn ta một cái, ta che lỗ tai, “Ngươi làm gì vậy?”
“Thân một chút!” Lâm Nam cười nói, nằm bên cạnh ta, “Có nên mua giường lớn hơn không nhỉ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1486003/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.