Kim Ngọc ngồi một đan hai tay vào nhau. Cô châm chú suy nghĩ đến số tiền ngày trước Cao Lãng đưa cho cô để vá màng trinh, vốn để dành lúc phòng thân, đã bị mẹ mình lấy đi hết. Tất cả chi phi đi sinh của cô cũng phải nương tựa vào tiền của Tiểu Mẫn. Đến bây giờ, khi Giai Kỳ bị bệnh cô vẫn phải khốn khổ như vậy. Nếu Cao Lãng không đến, cô không dám tưởng tượng sẽ có gì xảy ra. Tại sao mẹ cô không một lúc nào nghĩ đến cô. Đó là câu hỏi đã đi theo Kim Ngọc từ nhỏ đến bây giờ.
Cao Lãng trở về mang theo một ít cháo và hộp sữa trên tay. Anh đưa cho Kim Ngọc. Bất ngờ cô nắm lấy cánh tay anh, 2 mắt đỏ hoen nhìn Cao Lãng.
"Cảm ơn anh rất nhiều." Cao Lãng bị giật mình bởi hành động của cô. Tim anh đập mạnh. Nhìn cô yếu đuối, mong manh như bây giờ, anh rất muốn làm điểm tựa che chở cho cô.
Cao Lãng im lặng nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Kim Ngọc. Đặt đầu của cô tựa lên vai anh. Cao Lãng mặc cho nước mắt cô cứ như vậy mà ướt áo anh.
Sau khi bình tĩnh lại, Cao Lãng đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô. Đưa cháo cho cô ăn. Cử chỉ của anh thật nhẹ nhàng, rất khác với mọi ngày. Cao Lãng cũng không nói những lời khó nghe với cô nữa.
2 trái tim bỗng nhiên được kết nối lại bởi một sợi dây vô hình
Cứ như vậy 2 người bọn họ yên lặng ngồi bên nhau. Cuối cùng cánh cửa cũng mở ra.
"Tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-ba-dau/156446/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.